“Có chuyện gì vậy?”
Trần Hùng cầm lấy di động, mơ mơ màng màng hỏi.
Giọng nói lo lắng của Tô Quang Huy truyền đến ở đầu bên kia: “Điện chủ, lập tức rời khỏi khách sạn, nhanh lên!”
“Cái gì?”
Trần Hùng nhíu mày, cả người lập tức tỉnh táo lại: “Xảy ra chuyện gì?”
“Long Anh Khoa của ngày hôm qua, là... là...”
Tô Quang Huy hiếm khi cảm thấy lo lắng như bây giờ, thậm chí anh ấy còn nói năng có chút không mạch lạc.
“Hắn là ai?”
“Hắn là...”
Trần Hùng một bên nghe điện thoại, một bên rời giường đi tới cửa sổ lớn sát đất trước, sau đó kéo rèm ra.
Lúc này trời đã hửng sáng, bên ngoài vẫn còn mưa phùn, đèn đường bên cạnh đồng thời le lói ánh sáng mờ ảo.
Vào thời điểm này, ngày thường ngoài đường trừ người vệ sinh quét rác cùng với người bán rong dậy sớm ra chợ, sẽ rất ít có người xuất hiện.
Nhưng vào lúc này, khi nhìn thấy cảnh tượng xuất hiện ở đường phố phía dưới, ngay cả Trần Hùng cũng hít vào một ngụm khí lạnh.
Người... đám người đông đúc, nhìn thoáng qua đã thấy cả con phố chật cứng người, ít nhất phải có cả ngàn người.
Nếu những người này chỉ là xã hội đen ngầm ở Tô Châu và Hàng Châu thì không sao. Bây giờ ở Tô Châu và Hàng Châu do Tô Quang Huy định đoạt, cho dù là bọn du thủ du thực hay là gia tộc gia đình thì đều cho Tô Quang Huy mặt mũi.
Nhưng những người bọn họ nhìn thấy lúc này, bọn họ hoàn toàn không cho Tô Quang Huy chút mặt mũi nào.
Kiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901187/chuong-1550.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.