Đi đến vườn hoa bên ngoài, Trần Hùng bảo Lâm Thanh Thảo ngồi trên băng ghế đá, sau đó cầm một tờ giấy khen đưa qua: “Thanh Thảo thật lợi hại, nhỏ như thế mà đã nhận được giấy khen rồi, ừm, học sinh xuất sắc, Thanh Thảo thật là giỏi.”
“Cha ơi, Thanh Thảo nhận được giấy khen, con muốn vào dịp Tết cha mua cho con thật nhiều thật nhiều pháo hoa, có được không ạ?”
“Đương nhiên là được rồi.” Trần Hùng cười gật đầu nói: “Cha không chỉ sẽ mua cho Thanh Thảo rất nhiều rất nhiều pháo hoa, còn phải mua quần áo mới cho Thanh Thảo nè, mua giày mới nè, mua món đồ chơi mới... Thanh Thảo muốn cái gì, cha liền mua cho Thanh Thảo cái đó.”
“Cha thật tốt quá đi.”
Lâm Thanh Thảo ôm cổ Trần Hùng hôn một cái thật mạnh: “Vậy cha ơi, về sau nếu như có em trai, cha vẫn sẽ đối xử tốt với Thanh Thảo như thế này nữa chứ?”
Trần Hùng cười nói: “Đó là đương nhiên rồi, con và em trai đều là con của cha, cha sẽ mãi mãi đối xử tốt với các con.”
Đang nói, Lâm Thanh Thảo lại hôn một cái trên mặt của Trần Hùng.
“Đúng rồi cha, mấy người bà cô vì sao lại đột nhiên tới nhà của chúng ta vậy ạ?”
Trần Hùng trả lời: “Thanh Thảo sợ bọn họ sao?”
“Dạ.” Lâm Thanh Thảo gật đầu.
“Vậy sau này nếu như Thanh Thảo thường xuyên nhìn thấy bọn họ, con có bằng lòng không?”
Lâm Thanh Thảo im lặng, rất rõ ràng là cô bé không muốn. Trước kia những người đó đối xử với Lâm Thanh Thảo quá hung dữ, thế nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901151/chuong-1514.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.