Lý do ông ta lén lén lút lút, thực ra là vì lo lắng bị Lưu Ánh Nguyệt phát hiện, Trần Hùng cũng không có thù hận sâu sắc gì đối với một đám người nhà họ Lâm này, nhưng Lưu Ánh Nguyệt là một người thẳng tính, khẳng định là vô cùng hận cả gia đình này.
Nếu như lại để cho bà ấy biết rõ những người trong nhà này trở về rồi, bà ấy nhất định sẽ làm náo loạn một trận.
“Vậy nên, tiếp theo cha định làm như thế nào?” Trần Hùng nhìn Lâm Thanh Dũng hỏi.
Lâm Thanh Dũng trả lời: “Cha cũng không biết, cha giúp họ thuê một căn nhà ở chỗ này, sau đó cho bọn họ một ít tiền, sau đó nếu bác trai và dì con có thể tìm được công việc phù hợp thì có lẽ cũng sẽ không khó khăn như vậy nữa.”
“Ha ha.”
Trần Hùng cười nói: “Cha, cha phải biết rằng, giấy suy cho cùng cũng không thể gói được lửa.”
“Cha biết rõ.” Lâm Thanh Dũng vô lực cúi đầu xuống: “Nhưng là cha không biết nên làm sao bây giờ.”
“Còn có thể làm sao, nếu như cha thật sự muốn cho bọn họ ở lại đây, vậy thì phải ngả bài ra, con tin tưởng mẹ và Ngọc Ngân đều có lòng lương thiện.”
Con ngươi của Lâm Thanh Dũng có chút co rụt lại, nói: “Con là muốn cha trực tiếp đưa bọn họ về sao? Chuyện này tuyệt đối không được, sẽ xảy ra án mạng đấy.”
Có thể thấy, cha vợ của mình vẫn rất kiêng kị Lưu Ánh Nguyệt, dù sao bà ấy quả thực là một nữ cường nhân chính cống.
Trần Hùng nói: “Cha, chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901147/chuong-1510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.