Thần Hổ rít vài hơi thuốc lá, lúc này tâm trạng suy sụp của ông ta mới ổn lên một chút.
Trần Hùng tìm hai cao thủ tới, nói: “Đưa ông ta đi rửa mặt đi, lát nữa để ông ta toàn thân sạch sẽ đối mặt với chiến hữu của mình.”
“Vâng.”
Hai cao thủ dìu Thần Hổ dậy, Thần Hổ cũng không phản kháng. Ông ta cũng chẳng còn sức mà phản kháng nữa, chỉ đành ngoan ngoãn xoay người tiến vào trong phòng.
Mà lúc này, tàu đã đổi hướng đi, chuẩn bị xuất phát về khu vực biển của Vạn Hoa.
Mà lúc này, ở trên phía mặt biển, bỗng truyền tới một trận tiếng gào thét xé gió.
Trần Hùng đột nhiên nhíu mày lại, nhìn về một hướng khác.
Sau đó anh liền nhìn thấy ở phía chân trời có một luồng ánh sáng màu đen lấy tốc độ cực nhanh bay về phía anh bên này, đó là một mũi tên, nhìn thì giống mũi tên thông thường, nhưng dường như lại chứa dựng uy lực to lớn.
Vút!
Mũi tên đó không nghiêng không lệch mà bắn trúng vào dây thừng buộc lá cờ điện Thiên Vương, lạch cạch một tiếng, dây thừng đứt rồi, vương kỳ của điện Đức Hoàng liền rơi xuống từ trong không trung.
“Mẹ kiếp!”
Trần Hùng không nhịn được rủa thầm một tiếng, mà những người khác trên tàu, đều ngây cả người rồi.
Là ai có gan lớn mật như vậy, lại dám bắn đứt vương kỳ của điện Thiên Vương, đúng là trắng trợn táo bạo khiêu chiến điện Thiên Vương mà.
Trong giây lát, cả tàu bỗng lặng ngắt như tờ.
Không chỉ là đám người Trần Hùng há hốc mồm, mà đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901125/chuong-1488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.