“Có tin tức nào đáng tin là phía Sơn Đằng Trai khi nào thì ra tay với nhà máy Phú Điền không?”
Sắc mặt Thạch Trung Hữu vui mừng, nói: “Anh Tả Quang Đông, anh đồng ý giúp chúng tôi rồi?”
Tả Quang Đông nhìn Trần Hùng một cái, Trần Hùng cười nói: “Hạng mục này của Anh Mai các anh vốn dĩ là Tả Bộ Linh của chúng tôi ở phía sau đầu tư, giúp các anh không phải là giúp chính chúng tôi hay sao, hơn nữa, cho dù không có quan hệ này, chúng tôi cũng sẽ ra tay, bởi vì chúng tôi phải tìm người của Sơn Đằng Trai.”
“Lần này Sơn Đằng Trai ra tay với nhà máy Phú Điền cũng coi như là lộ tung tích rồi, ít nhất có thể động vào thợ săn tiền thường cấp hoàng kim.”
Thạch Trung Hữu hỏi: “Không biết Tả Bộ Linh các anh và Sơn Đằng Trai có ân oán gì, tại sao phải tìm bọn họ?”
Trần Hùng nhíu mày, Thạch Trung Hữu nhận ra mình nói sai rồi, anh ta vội vàng nói: “Xin lỗi, tôi chỉ tiện miệng hỏi thôi.”
Trần Hùng nói: “Trả lời câu hỏi vừa nãy của tôi.”
Thạch Trung Hữu vội vàng đáp: “Thời gian cụ thể để Sơn Đằng Trai ra tay thì tôi không rõ lắm, thế nhưng hôm nay tôi đã tổ chức buổi tiệc này, nếu như tôi tính không sai thì một tuần tiếp theo, bên phía Sơn Đằng Trai nhất định sẽ ra tay, bởi vì đối thủ của Anh Mai chúng tôi sớm đã không ngồi yên được nữa rồi.”
“Được.”
Trần Hùng nói: “Chuyện này giao cho chúng tôi giải quyết, chúng tôi quay về chuẩn bị một chút, tối nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/901082/chuong-1445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.