"Ha ha ha."
Thanh Long ở đầu bên kia điện thoại cười ha ha, nói: "Trần Hùng, chuyện này không phải cậu đã biết rõ mà sao còn hỏi? Tôi phụ trách phía Nam. Ván cờ lớn này không chỉ là trận quyết chiến lớn của một tháng sau. Cậu trắng trợn chuyển người từ nước ngoài đến đây chính là phá vỡ quy tắc."
"Quy tắc là do con người đặt ra..."
Trần Hùng còn chưa kịp nói xong một câu, Thanh Long ở đầu bên kia điện thoại đã ngắt lời anh: "Đúng vậy, quy tắc là do con người đặt ra và có thể thay đổi, nhưng cậu lại không phải là người đặt ra quy tắc."
"Má…”
Lời nói của Thanh Long đã thể hiện rõ thái độ của ông ta.
Hiện tại ván cờ lớn này đã bắt đầu, cho nên Trần Hùng không thể kéo viện trợ từ nước ngoài, làm như vậy là phá vỡ quy tắc. Thanh Long sẽ không bao giờ cho phép anh phá vỡ quy tắc.
Thanh Long ở đầu dây bên kia điện thoại nói: "Trần Hùng, thật ra tôi đã xem như là nể mặt cậu. Tôi trực tiếp thông qua phía chính phủ chào hỏi hai nước, thay vì chờ người của cậu tới Vạn Hoa rồi lại mắc công đến tìm bọn họ. Vậy cũng đỡ cho bọn họ phiền phức đi một chuyến vô ích, cậu nói xem có đúng không?"
Trong lòng Trần Hùng thật sự rất muốn chửi thề, anh cười ha hả rồi nói: "Mẹ nó, tôi đúng là phải cảm tạ ân đức to lớn của ông rồi."
Sau đó, Trần Hùng trực tiếp cúp điện thoại, chỉ hận không thể đập nát cái điện thoại ra thôi.
“Đừng tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900972/chuong-1336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.