Thực ra ngay từ đầu Lôi Vệ đã từ chối lời khiêu chiến của Ngô Trung Kiên, sau đó anh ta lại đột nhiên gọi điện cho Ngô Trung Kiên nói rằng đồng ý khiêu chiến. Cho nên điều này rất không bình thường.
Chỉ là, Ngô Trung Kiên luôn một lòng muốn đánh nhau với Lôi Vệ nên anh ta không quan tâm đến chuyện đó một chút nào.
Mặc dù lúc này có rất nhiều ô tô chạy qua và có rất nhiều người đàn ông mặc đồ đen vây quanh Ngô Trung Kiên và Lôi Vệ nhưng Ngô Trung Kiên vẫn không phát hiện ra có điều gì bất thường.
Anh ta chính là kẻ điên trong giới võ thuật, một khi anh ta đã tiến vào trạng thái tập trung cao độ thì mọi hoàn cảnh môi trường xung quanh sẽ không ảnh hưởng đến cậu ta.
Lúc này trong mắt anh ta chỉ có một mục tiêu duy nhất, đó chính là Lôi Vệ.
Lôi Cận Vĩ cầm điếu xì gà trong tay bỏ vào miệng hít một hơi dài, trên khuôn mặt loang lổ của ông ta đã hằn lên dấu vết của gió biển.
Có vẻ như tâm trạng của ông ta không tốt. Đôi mắt ông ta còn đỏ hoe như thể vừa mới khóc xong.
Sau đó, Lôi Cận Vĩ chỉ vào Ngô Trung Kiên ở đằng kia và nói: “Bắt cậu ta lại cho tôi.”
“Dạ.”
Ngay sau đó là mấy chục người mặc áo đen to lớn lao về phía Ngô Trung Kiên.
Mặt khác, Lôi Vệ đấm Ngô Trung Kiên một đấm rồi nhanh chóng lui về phía sau mấy bước.
“Đúng là đồ ngốc.”
Lôi Vệ có vẻ hơi thương cảm, sau đó anh ta thả lỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900961/chuong-1325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.