Bởi vì sắp tới là khoảng thời gian đặc biệt, Ngô Trung Kiên không muốn làm mọi việc phức tạp thêm nên anh ta không đi đến nhà họ Lôi mà chỉ ở trên xe gọi một cuộc điện thoại ra ngoài.
Cuộc điện thoại này là gọi cho Lôi Vệ, Tiểu Trạng Nguyên của Tây Thục muốn điều tra điện thoại của Lôi Vệ không phải việc gì khó.
Ngay lập tức có người bắt máy, đầu dây bên kia vang lên một giọng nói to rõ ràng: “Ai vậy?”
“Ha ha ha, Lôi Vệ, đoán xem tôi là ai?” Có lẽ vì tâm trạng của Ngô Trung Kiên khá vui vẻ nên giọng điệu của anh ta phấn khích quá độ.
“Đồ thần kinh!” Lôi Vệ bực bội chửi một câu rồi ngắt máy.
Ngô Trung Kiên nghe xong ngây ra một lúc, sau đó gọi lại cho Lôi Vệ. Thấy đầu dây bên kia bắt máy, Ngô Trung Kiên mới nói một cách nghiêm túc: “Tôi là Ngô Trung Kiên.”
Lôi Vệ nghe vậy thì khựng lại trong giây lát: “Tiểu Trạng Nguyên Ngô Trung Kiên của Tây Thục?”
“Đúng vậy, là tôi.”
Lôi Vệ liền nói: “Đột nhiên cậu gọi cho tôi để làm gì? Không lẽ cậu muốn thuyết phục tôi, để tôi khuyên cha tôi ủng hộ phủ Trạng Nguyên đấu lại nhà họ Kim. Ngô Trung Kiên, cậu có nhầm lẫn gì không đấy?”
Cha của Lôi Vệ là Lôi Quốc Định, anh ta là con trai của Lôi Quốc Định, cậu chủ của nhà họ Lôi.
Ngô Trung Kiên đáp: “Tôi không có rảnh rỗi nhúng tay vào những chuyện này. Lôi Vệ, lần này tôi đến tìm anh vì muốn đấu với anh một trận.”. truyện tiên hiệp hay
“Tìm tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900958/chuong-1322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.