Nhưng lúc này không có ai ở đó dám có ý kiến gì với quyết định của Thái Tuế.
Sau đó, Thái Tuế đưa mắt nhìn về phía Tôn Ngọc Vinh và nói: “Tôn Ngọc Vinh, tôi nghe nói cậu vẫn luôn thích Cao Tố Trinh đúng không?”
Tôn Ngọc Vinh tỏ vẻ vui mừng, anh ta thật sự không ngờ Thái Tuế lại đột nhiên hỏi đến vấn đề này vào lúc này.
Nhưng sắc mặt của Cao Tố Trinh đang đứng ở bên cạnh thì lại vô cùng khó coi, lẽ nào Thái Tuế muốn hứa gả bà ta cho cái tên vô dụng Tôn Ngọc Vinh này sao?
Đúng thật là Thái Tuế không có lòng tốt gì, ông ta đang cố tình muốn giày vò bà ta thôi.
Tôn Ngọc Vinh gật đầu và nói: “Thưa Thái Tuế, tôi luôn thật lòng thật dạ thích Cao Tố Trinh, nếu như tôi có thể cưới được cô ấy thì tôi nhất định sẽ giao trái tim của mình cho cô ấy.”
Tôn Ngọc Vinh vừa nói đến đó thì nhìn sang phía Cao Tố Trinh với vẻ mặt gian trá, anh ta đã mong chờ việc này từ lâu rồi.
“Thầy...”
Cao Tố Trinh nhìn Thái Tuế với ánh mắt đáng thương, khẩn cầu ông ta đừng đối xử với mình như thế.
Nhưng Thái Tuế lại không thèm nhìn Cao Tố Trinh lấy một cái mà chỉ cười ha ha thật lớn.
“Cao Tố Trinh là học trò của tôi, vì vậy tôi có nghĩa vụ tìm cho cô ta một nơi tốt để gửi gắm, mà một khi trở thành người đàn ông của Cao Tố Trinh thì cũng sẽ trở thành con nuôi của Thái Tuế tôi.”
“Hôm nay Thái Tuế tôi sẽ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900918/chuong-1282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.