Người đàn ông loạng choạng rồi lại ngã xuống đất một lần nữa, vừa hay lăn đến bên chân của một người.
Người đó ngồi xổm xuống, nhìn người đàn ông đó với vẻ rất hứng thú và nói: “Vương Thành Nam Lăng rớt giá rồi.”
“Ông... là ai?”
“Thái Tuế!”
Thái Tuế vừa dứt lời thì đã đấm một đấm lên đầu của người đàn ông đó, một tiếng “bịch” vang to lên, đầu của người đàn ông đó vỡ tan như trái dưa hấu còn mặt đất bên dưới cú đấm đó thì lại xuất hiện vô số vết nứt như mạng nhện.
Ông lão mù và Tôn Lực ở phía bên kia vô cùng kích động đi qua phía này.
Quỳ xuống trước mặt Thái Tuế và nói: “Mười năm rồi, cung nghênh cha nuôi quay về!”
Thái Tuế nhìn ông lão mù và Tôn Lực ở trước mặt rồi thở dài một hơi và nói: “Mười năm rồi, đã vất vả cho hai con rồi.”
“Có thể chia sẻ nỗi lo với cha nuôi là niềm vinh dự của chúng con.”
“Hahaha, đứng lên đi.”
Một đoàn người cùng Thái Tuế lên xe, quay trở về lại biệt thự ở phía đông Tô Hàng.
Tối hôm đó, ông lão mù và Tôn Lực cùng lấy ra một nửa phương thức điều chế thuốc Kim Sang, sau khi ghép hai nửa lại với nhau thì đã phải mất hết một đêm, dùng những loại thuốc đặc biệt để chế ra được thuốc Kim Sang có hiệu quả thần kì trong truyền thuyết.
Thái Tuế bị hai chiếc móc sắt móc chặt suốt mười năm, từ lâu da thịt đã dính chặt vào trong móc, trước đó khi ông ta ra khỏi tháp đã trực tiếp giật móc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900897/chuong-1261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.