Trong điều kiện bình thường, Thái Tuế bây giờ hoàn toàn không có chút sức lực nào cho nên Đường Lang mới có tự tin mình có thể giết chết Thái Tuế.
Thế nhưng khoảnh khắc móng vuốt của Đường Lang thò vào, Thái Tuế vốn dĩ đang nhắm mắt thư giãn thì đột nhiên mở mắt ra.
Chỉ thấy ông ta qua loa đưa nắm đấm của mình lên, một tay tóm gọn móng trước của Đường Lang.
Một luồng sức mạnh khổng lồ theo tay của Đường Lang lan truyền đến vai của anh ta, giống như bị dòng điện đánh trúng vậy.
Vang lên vài tiếng rắc rắc, Đường Lang cảm thấy xương cốt ở cánh tay mình như nát vụn hết rồi.
“Cái... cái này sao có thể được?”
Đường Lang hoàn toàn không dám tin vào sự thật này, Thái Tuế không phải bị thương nặng sao, thế tại sao ông ta vẫn lợi hại như thế?
Chuyện đến ngày hôm nay, Đường Lang đã không còn quan tâm nhiều đến như thế nữa rồi, chỉ nghe thấy anh ta gầm lên một tiếng, mở cánh cửa xe với một cánh tay khác, rồi bổ nhào vào Thái Tuế ở trong xe.
“Thái Tuế, mẹ mày, đi chết cho tao.”
Đùng...
Đột nhiên một tiếng động vang lên truyền ra từ trong xe, tiếp theo đó thì nhìn thấy cả người Đường Lang bay ngược ra ngoài như con diều đứt dây vậy.
Đường Lang bay ra không trung với một vùng máu thịt bê bết trước ngực, giống như lồng ngực của anh ta bị người ta dùng búa sắt lớn đấm vào rất nhiều lần vậy. Máu trong miệng anh ta phun ra dữ dội, thậm chí là hai tai, hai mắt, và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900879/chuong-1243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.