Chương trước
Chương sau
“Trước gọi Trần Hùng tới đã.”
“Được.”
Viễn Trọng Chi trước gọi cho Trần Hùng một cú, cũng chỉ mấy phút sau Trần Hùng liền xuất hiện.
“Sao vậy, mới sáng sớm.”
Trần Hùng xoa đôi mắt còn chưa tỉnh ngủ, cũng không khách sáo mà múc một chén cháo ngồi húp.
“Coi cái này.”
Ngụy Tuấn đưa tờ giấy kia ra, nói: “Người phụ nữ năm đó tôi gặp ở Thanh lâu Tân Nguyệt chính là một trong sáu thành viên ban giám đốc của Ngọc Tề, tờ giấy này là cô ấy lén đưa cho tôi, này là thật hay giả thì các người tự xem thử đi.”
Trần Hùng cầm lấy tờ giấy Ngụy Tuấn đưa tới, sau đó đặt chén cháo trong tay xuống, chân mày khẽ nhíu lại.
“Nên những ngày qua, chú chạy qua chạy lại bên ngoài là vì chuyện này?”
“Không phải.” Ngụy Tuấn lắc đầu nói: “Song Đao Khách năm đó đánh bại chú là Song Đao Dương Đạo, hắn cũng là một trong tam đại chiến lực của Ngọc Tề, tối qua chú vốn muốn ở Thính Phong đình chờ Dương Đạo, không ngờ cuối cùng lại gặp được Cao Thúy Hồng.”
Trần Hùng ngơ ra, nói: “Người phụ nữ đó không phải là Cao Tố Trinh sao, trong tài liệu ghi vậy mà.”
“Đổi tên.”
“Ồ.” Trần Hùng cười nói: “Chú Tuấn, chú hình như rất thân với người kia nha, chú đừng làm bộ lạnh lùng với người ta nữa, con có thể nhìn ra chú có bao nhiêu nhiệt tình mà.”
“Cút.”
Ngụy Tuấn mắng một câu, nói: “Trần Hùng, nhìn thấy nội dung trên tờ giấy mà không ngạc nhiên chút nào à?”
“Có gì mà ngạc nhiên?”
Trần Hùng cười nhạt, đáp: “Cháu đã sớm đoán được có thể là hắn, đúng rồi, Cao Tố Trinh đó còn nói gì với chú nữa?”
Ngụy Tuấn nhất thời trở nên nghiêm túc: “Cô ấy nói chúng ta trước mặt tập đoàn Ngọc Tề chẳng là gì cả, còn đề nghị chúng ta nên sớm rời khỏi Tô Hàng, không nên đối đầu với Ngọc Tề.”
Trần Hùng tiếp tục nói: “Vậy chú thấy sao?”
Ngụy Tuấn lắc đầu: “Chú không có ý kiến, hai người thấy sao thì làm vậy, chỉ là lần này tới Tô Hàng chú nhất định phải đánh một trận với Dương Đạo.”
“Nhất định sẽ có cơ hội.”
Trần Hùng tiếp tục nhìn tờ giấy trong tay, khẽ đọc: “Hoàn Bắc chùa Kim Lôi - Thái Tuệ!”
Chân mày Viễn Trọng Chi khẽ nhíu lại, sau đó hít sâu một hơi mà nói: “Quả nhiên, người Ngọc Tề bọn họ bỏ ra cái giá lớn như vậy để đi đón lại là Thái Tuế, người này thậm chí mười năm trước còn được gọi là ác ma của toàn bộ phương nam.”
“Năm đó Thái Tuế cùng Từ đại sư Hứa Đông của chùa Kim Lôi đánh một trận trên Hoàn Bắc, cuối cùng thua dưới tay Từ Hứa Đông, từ đó liền im hơi lặng tiếng.”
“Tờ giấy Cao Tố Trinh viết lại là Hoàn Bắc chùa Kim Lôi, chẳng lẽ Thái Tuế đó hiện đang ở chùa Kim Lôi?”
“Có khả năng.”
Trần Hùng vo tròn tờ giấy trong tay, ánh mắt híp lại: “Cái này tương đối có ý nghĩa, ác ma Thái Tuế của mười năm trước lại có quan hệ với tập đoàn Ngọc Tề hào tộc hàng đầu phương nam hiện tại, khó trách những năm này Ngọc Tề phát triển nhanh đến vậy, đám người này quả nhiên không bình thường.”
Viễn Trọng Chi nói: “Trần Hùng, vậy chúng ta tiếp theo nên thế nào?”
Trần Hùng chống cằm suy tư chốc lát, sau đó nói: “Chỉ với tờ giấy này thì tin tức chúng ta biết vẫn quá ít.”
“Mọi người ở đây chờ, cháu đến chùa Kim Lôi một chuyến.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.