Mấy năm nay anh với nhưng người anh em đó tạo nghiệt cũng không ít, mặc dù làm từ thiện không nhất định có thể triệt tiêu nhân quả này, nhưng ít nhất trong lòng anh cũng sẽ yên tâm dễ chịu hơn chút.
Buổi chiều ngày hôm đó, Trần Hùng đến tìm thần cược Lạc Tiến, sau đó lại hẹn Phó Văn Lâm đến một bệnh viện ở phía tây thành phố, hai người bận rộn đến chiều tối mới rời khỏi đó, cũng không biết là rốt cuộc bọn họ đã làm gì rồi!
Ngày hôm sau, công ty quỹ từ thiện của tập đoàn Ngọc Tề bên này.
Tôn Ngọc Vinh ngồi trong phòng làm việc của mình, ngắm nghía chiếc nhẫn ngọc thời Càn Long, ông già này không đọc nhiều sách nhưng lại thích các loại đồ cổ và tranh chữ.
Cho nên trong phòng làm việc của ông ta, bày biện đủ các loại đồ cổ, ở trên tường cũng treo đầy các loại tranh chữ thư pháp, dùng một câu nói của ông ta để nói, mặc dù ông ta không hiểu những thứ này, nhưng nó rất đắt.
Bởi vì nó rất đắt, cho nên nó rất ngầu!
Đây cũng là lý do tại sao ở buổi đấu giá lần trước của Quỹ Sao Quang, Tôn Ngọc Vinh lại say mê bức tranh Bát Tuấn đến từ Từ đại sư đến như vậy.
Quỹ từ thiện của tập đoàn Ngọc Tề từ trước nay đều do Tôn Ngọc Vinh vận hành và quản lý, từ điểm này có thể nhìn ra được Tôn Tề Thiên thật ra cũng khá bất công.
Trong sáu thành viên hội đồng quản trị của tập đoàn Ngọc Tề, Tôn Ngọc Vinh là người không có bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900841/chuong-1205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.