Vào đêm, trong một biệt thự xa hoa ở phía đông Tô Hàng.
Một tiếng gầm tức giận vang lên giữa màn đêm, sau đó là âm thanh đổ vỡ.
Phòng khách trong biệt thự, đồ trang trí vốn dĩ trị giá hàng tỷ đều bị đập vỡ nát, trên trán Tôn Ngọc Vinh nổi đều gân xanh, dường như đang vô cùng tức giận.
Một số người làm đứng run rẩy bên cạnh, sắc mặt tràn đầy sợ hãi, tên Tôn Ngọc Vinh này vui buồn bất thường, một khi tức giận đến cả người làm cũng sẽ bị ảnh hưởng.
Không biết hôm nay rốt cuộc là gặp phải khắc tinh nào mà lại khiến anh ta tức giận như vậy.
“Uông Trình, Uông Trình, mày lăn vào đây cho tao.”
Sau khi Tôn Ngọc Vinh phát tiết một trận, gọi lớn tên của Uông Trình.
Ngoài cửa, Uông Trình vẫn còn bị băng bó một tay, căng thẳng bước nhanh vào: “Tổng giám đốc Tôn.”
“Gọi người, lập tức gọi người cho tao, tối nay tao phải khiến cả nhà tên Trần Hùng kia chết mà không có chỗ chôn.”
Tôn Ngọc Vinh muốn gọi người, chắc chắn chính là người của xã hội đen Tô Hàng. Mặc dù tập đoàn Ngọc Tề làm ăn đàng hoàng, nhưng chắc chắn phía sau sẽ tham gia một số chuyện đen tối, nếu không mấy năm nay tập đoàn Ngọc Tề cũng không thể phát triển nhanh như vậy được.
Đồng thời, trong sáu thành viên hội đồng quản trị, có vài người cũng đều có qua lại với người xã hội đen, đặc biệt là Tôn Ngọc Vinh, vốn dĩ anh ta có nuôi dưỡng một đám người trong xã hội đen.
Đối với quyết định này của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900834/chuong-1198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.