“Ha ha ha, Tô Cẩn Lương, có một số việc không thể dùng tiền bạc để đo lường được, chúng tôi làm việc cho anh ấy thì sẽ có được tương lai xán lạn.”
“Tôi cũng có thể cho các anh như thế.” Tô Cẩn Lương đáp.
“Không, cô không thể.”
Những người đó trả lời: “Cô là một con rắn độc, nếu hôm nay chúng tôi tha cho cô thì ngày mai tất cả chúng tôi đều sẽ chết.”
“Vì vậy Tô Cẩn Lương, cô vẫn là nên chết đi thì hơn. Chẳng qua là trước khi chết anh em chúng tôi sẽ chăm sóc cô thật tốt. Ha ha ha.”
Vài tên đàn ông lực lưỡng tóm lấy Tô Cẩn Lương, lôi cô ta lên một chiếc xe việt dã gần đó.
Lúc này Tô Cẩn Lương thật sự cảm thấy rất tuyệt vọng.
“Thích Trùng.”
Trong lúc tuyệt vọng, Tô Cẩn Lương theo bản năng gọi tên Thích Trùng.
Từ trước đến nay, Thích Trùng vẫn luôn ở bên cạnh Tô Cẩn Lương, anh ta là thần bảo vệ bên cạnh cô ta, luôn dốc hết mọi sức lực để bảo vệ cho sự an toàn của Tô Cẩn Lương.
Thích Trùng từ lâu đã moi hết ruột gan trao cho Tô Cẩn Lương tất cả những gì mà anh ta có.
Nhưng liệu Tô Cẩn Lương có thực sự đối xử toàn tâm toàn ý với Thích Trùng.
Người phụ nữ này, có lẽ ngay cả Thích Trùng cô ta cũng lợi dụng, thật sự chính Tô Cẩn Lương cũng không biết rốt cuộc cảm giác của mình đối với Thích Trùng là gì, có lẽ cô ta cũng sẽ cảm thấy áy náy.
Tô Cẩn Lương hét lớn tên của Thích Trùng, nhưng lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900786/chuong-1150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.