Một đám cấp cao của thuyền cược đều đồng ý với quan điểm này của Tô Quang Huy. Bọn họ có thể trở thành người quản lý nhân viên ở nơi này, cũng đều là tinh thông cược hết cả.
Tô Quang Huy nói không sai một chút nào, sở dĩ tất cả sàn cược trên thế giới này thắng được tiền, đều là dựa vào vậy may mà cược cả.
Loại thứ này rất khó nói rõ ràng được, nhưng quả thật có tồn tại, bất kể có cược như thế nào đi nữa, cuối cùng người thắng vẫn luôn là sàn cược.
Cái này cũng giống như mấy quán chơi mạt chược, mỗi ngày đều sẽ có rất nhiều khách hàng tới chơi, tới một năm, trên thực tế những người khách này đều không thắng được tiền, mà quán chơi mạt chược lại có thể kiếm được bộn tiền hàng năm.
"Ông hai, tiếp theo đây chúng ta nên làm cái gì bây giờ? Có cần đuổi người kia ra ngoài không?"
"Cậu ta thật là có lòng tham không đáy rồi, đã thắng được nhiều như vậy rồi, thế mà còn không thu tay lại. Cậu ta đây là muốn thắng hết cả con thuyền cược này sao?"
Trong tay Tô Quang Huy không ngừng chuyển động hai viên bi thép kia, tựa như không bởi vì thuyền cược hôm nay thua rất nhiều tiền mà tức giận.
Mà ngược lại, trong mắt ông ta còn lóe lên, khóe miệng phác họa nên một độ cung thản nhiên.
"Mời cậu ta đến phòng vip, tôi ở đó chờ cậu ta."
Tô Quang Huy dứt khoát nói một câu đơn giản như vậy rồi xoay người rời khỏi phòng giám sát. Các cấp cao trên thuyền cược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900764/chuong-1128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.