Giọng điệu của Tô Cẩn Lương ở đầu dây bên kia rất bình tĩnh, không hề thấy chỗ nào kỳ lạ, cô ta nói: “Anh Hùng, anh cũng đã đến Tô Hàng một thời gian rồi, hơn nữa khoảng thời gian này bởi vì chuyện nhà họ Thẩm và Liên minh thương mại phía Nam, danh tiếng của anh ở đây càng ngày càng lớn rồi.”
Trần Hùng trả lời: “Danh tiếng càng ngày càng lớn là tập đoàn Ngọc Thanh, liên quan gì đến Trần Hùng tôi chứ. Nói đi Tô Cẩn Lương, cô muốn làm gì?”
Tô Cẩn Lương trả lời: “Anh Hùng, chuyện lần trước liên quan đến Tô Văn Mãnh, em đã bảo sát thủ che dấu, nhưng khi em đến Tô Hàng, người trong nhà đã biết kế hoạch của anh.”
“Cho nên sau khi trở về, em nói với cha em đã đạt được thỏa thuận hợp tác với anh rồi, hơn nữa không lâu sau đó anh sẽ đến Tô Hàng, thương lượng chuyện đối phó tập đoàn Ngọc Tề với nhà họ Tô bọn em. Cha em tin rồi.”
“Bây giờ anh đã đến Tô Hàng một thời gian rồi, cha em muốn gặp anh.”
“Ừ.”
Trần Hùng gật đầu nói: “Nói cũng đúng, tôi đã đến Tô Hàng lâu như vậy rồi, cũng nên đến gặp cha cô, nếu không ông ấy sẽ nghi ngờ.”
“Nói đi Tô Cẩn Lương, bao giờ, ở đâu?”
Tô Cẩn Lương trả lời: “Tối mai, ở nhà họ Tô bọn em.”
“Được.”
Trần Hùng gật đầu đồng ý, sau đó cúp điện thoại.
Anh quay người trở về phòng ngủ, Lâm Ngọc Ngân nằm trên giường, dùng chăn che hết cả người, chỉ thừa cái đầu ra.
“Chồng ơi, ai gọi điện thoại vậy? Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900747/chuong-1111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.