Đôi mắt của tất cả mọi người đều đỏ bừng lên, sát khí dày đặc dâng lên quanh người.
“Đổ rượu!”
Ông Dương ra lệnh một tiếng thì liên có người ở bên cạnh đổ ra hơn năm mười chén rượu.
Ông Dương cầm lấy một chén và hít sâu một hơi rồi nói: “Uống xong chén rượu này, kẻ mạnh một đi sẽ không quay đầu lại, mọi người cùng cạn ly.”
“Cạn ly!”
Tất cả mọi người đều nâng chén rượu trong tay của mình lên và uống cạn một hơi.
ông Dương là người đầu tiên vứt cái chén trong tay xuống đất rồi vung mạnh tay nói: “Xuất phát.”
Hơn năm mươi người ngồi trên hơn mười chiếc xe địa hình và hùng hổ chạy về phía nhà kho của tập đoàn Ngọc Thanh.
Đồng thời trên những chiếc xe đó cũng chứa không ít thùng dầu, đêm nay bọn họ không chỉ muốn giết người mà còn muốn đốt kho.
Đêm trắng gió lớn vô cùng mờ ám, trong cơn gió thu còn mang theo vài tia lạnh lẽo, thế nhưng nhà kho lại có một khí thế ngất trời.
Vào ngày thứ hai khi những người của Hang Sói đến Tô Hàng, Hoàng Phương đã mang tất cả những món đều nên đặt mua đến nơi này, nhà kho này gần như đã trở thành giống hệt như Hang Sói của thành phố Bình Minh.
Cùng lúc đó, một số con sói và chó ngao Tây Tạng của Hang Sói cũng được chuyển đến đây, thế nhưng Hoàng Phương không thể chuyển đến quá nhiều bởi vì có một số loài không thích hợp với khí hậu và đồ ăn thức uống ở nơi này.
Khoảng thời gian này chính là khoảng thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900731/chuong-1095.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.