“Nên quan tâm chứ.”
Trần Hùng gật gật đầu nói: “Nhưng cái gọi là gia tộc giàu có quyền thế hạng nhất ở phương Nam, đối với Thanh Cảnh Môn của các anh mà nói chỉ là chuyện nhỏ nhặt không đáng kể mà thôi, để cái tên Mã Dương đó ra mặt thì đã dư dả luôn rồi, không cần thiết phải kinh động đến một trong những vị môn chủ của bốn phương Thanh Long ông đây đâu.”
Thanh Long nheo mắt lại, rồi nói: “Trần Hùng, xem ra cậu hiểu rất rõ về Thanh Cảnh Môn của chúng tôi, liệu có phải là cậu đã bí mật điều tra chúng tôi không? Tôi phải nói trước với cậu một câu, đừng tùy tiện đi điều tra Thanh Cảnh Môn, sẽ xảy ra chuyện đấy.”
Trần Hùng đặt chén trà trong tay xuống và đáp lại: “Ông cũng biết rất rõ về điện Đức Hoàng của chúng tôi, cho nên Thanh Long à, có phải ông cũng đang bí mật điều tra điện Đức Hoàng của tôi không? Tôi cũng sẽ cho ông một lời khuyên, đừng có mà tùy tiện đi điều tra điện Đức Hoàng của chúng tôi, bằng không cho dù ông có là Thanh Cảnh Môn, cũng chưa chắc là chúng tôi sẽ nể nang mặt mũi đâu đấy nhé.”
“Ha ha ha ha.”
Thanh Long bật cười phá lên.
Nhưng Trần Hùng không hề cười, một hơi uống hết trà trong tách.
Sau đó anh đứng dậy và nói: “Đã uống đủ chưa, tôi sẽ đi thanh toán.”
Thanh Long lắc đầu, trả lời: “Còn một tách lớn như vậy đây.”
“Vậy lát nữa anh tự thanh toán đi nhé.”
Trần Hùng nói xong thì định rời đi, nhưng Thanh Long vội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900722/chuong-1086.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.