Đây là một căn phòng nhỏ tối tăm u ám, trong phòng chỉ có một ngọn đèn dây tóc lờ mờ được thắp sáng.
Trần Hùng đã ngồi ở đây gần nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng bên ngoài cũng vang lên từng tiếng bước chân.
Chẳng mấy chốc, bên ngoài cửa sổ sắt, xuất hiện một người đàn ông trung niên có thân hình hơi mập mạp, người này tên là Lưu Tông Lâm, là người phụ trách ở đây.
Bên cạnh ông ta, còn có một người đàn ông hai bên tóc mai đã hoa râm, chính là Tống Văn Hồng.
“Cậu chính là Trần Hùng.”
Tống Văn Hồng nhìn lên xuống đánh giá Trần Hùng, cố gắng kìm nén lửa giận trong lòng mình, bây giờ ông ta hận không thể băm Trần Hùng ra thành trăm mảnh, nhưng giết chết Trần Hùng, quá hời cho anh rồi.
“Đúng.”
Trần Hùng gật đầu, cười nhìn Tống Văn Hồng: “Ông chính là Tống Văn Hồng gia chủ nhà họ Tống nhỉ.”
“Cậu còn cười được hay sao?”
Nhìn thấy dáng vẻ cười toe toét của Trần Hùng, cơn tức giận của Tống Văn Hồng bộc phát, ông ta lập tức nổi trận lôi đình, quát tháo nói: “Trần Hùng, cậu ác ý hại người khác, hơn nữa còn sai khiến thuộc hạ của mình mưu sát, cậu đợi mà bị xử bắn đi.”
“Không chỉ mình cậu bị xử bắn, mà vợ của cậu, lẫn con gái và người nhà của cậu ở thành phố Bình Minh, tất cả đều xong đời.”
“Gan cậu cũng lớn thật, dám động đến con trai tôi, Tống Văn Hồng tôi chắc chắn sẽ khiến cho cậu chết vô cùng thảm thiết.”
“Vậy ư?”
Trần Hùng trả lời: “Vậy sao ông không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900717/chuong-1081.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.