Tống Hàn Thu cười híp mắt nói: "Lần này tập đoàn Ngọc Thanh các cô muốn gia nhập Thương Minh ở phía Nam, về chuyện phí gia nhập và phí thành viên, chúng ta thực sự có thể bàn bạc, Thương Minh ở phía Nam của chúng tôi không chỉ có thể giảm phí gia nhập, đồng thời còn có thể giảm tiền khấu trừ."
“Dù sao mục đích thành lập Thương Minh ở phía Nam của chúng tôi chính là muốn mọi người chung tay hợp tác, cùng phát triển, cô nói xem có đúng không hả cô Ngân?”
Tống Hàn Thu vừa nói, vừa sờ tay về phía tay Lâm Ngọc Ngân: "Cái gọi là chung tay, có lẽ chính là như này, cô Ngân, cô cảm thấy thế nào?"
Lâm Ngọc Ngân như bị sét đánh, mạnh mẽ rút tay về: "Anh làm gì vậy?"
"Thì là chung tay hợp tác đó cô Ngân."
Trong lúc nói chuyện, Tống Hàn Thu đứng lên, vẻ mặt cười xấu xa đi về phía Lâm Ngọc Ngân.
Mà lúc này Lâm Ngọc Ngân đột nhiên cảm giác đầu óc giống quay cuồng, choáng váng.
Cô nhận ra điều gì đó và cố hết sức mà đứng dậy.
“Các... các người đã bỏ thuốc vào trong rượu.”
Lâm Ngọc Ngân cố gắng xoay người, muốn rời khỏi nơi này.
Nhưng mà cô vừa quay người lại, liền nhìn thấy Trần Tân Lâm cười tủm tỉm đứng chắn trước mặt cô.
"Cô Ngân, cô xem tửu lượng của cô thật sự là quá kém, mới uống có một ngụm nhỏ như vậy đã say rồi, nào để tôi đỡ cô đi nghỉ ngơi một chút, thế nào hả, chính ngay cái ghế sô pha bên kia?"
“Anh, tránh ra!”
Lâm Ngọc Ngân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900705/chuong-1069.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.