Tô Cẩn Lương là cô nhóc quậy phá nổi tiếng ở Tô Hàng này, là cô chủ của nhà họ Tô ở nửa phía tây thành phố, là chị đại trong đám con trai, cũng được coi như là một nhân vật kêu mưa gọi gió ở Tô Hàng này.
Nhưng mà vì sao cô ta lại tỏ ra kính trọng đối với người thanh niên này như vậy, thậm chí bọn họ có thể nghe ra được sự sợ hãi từ trong giọng nói của Tô Cẩn Lương.
Trần Hùng không trả lời, mà là trực tiếp xoay người ngồi xuống một bên, cầm chén trà lên.
Mà Tô Cẩn Lương thì lại bày ra vẻ mặt vô cùng lạnh lẽo, ánh mắt của cô ta quét qua từng người trong đám người, trong nháy mắt, trái tim của mỗi một kẻ trong đám người này đều cảm thấy vô cùng lạnh giá.
Bùm bụp bùm bụp!
Lần lượt tất cả hơn hai mươi tên đều quỳ xuống.
Thậm chí Hướng Hàm Minh đứng ở phía đầu còn quên mất cả cơn đau nhức truyền tới từ chỗ bắp đùi, giờ phút này anh ta hoàn toàn không hiểu gì cả.
Tình huống này con mẹ nó rốt cuộc là như thế nào vậy, rốt cuộc anh ta đã chọc phải nhân vật lớn nào, mà lại có thể dính vào cô nhóc quậy phá Tô Cẩn Lương này cơ chứ.
"Chị Cẩn Lương!"
Hướng Hàm Minh ngẩng đầu nhìn về phía Tô Cẩn Lương, vẻ mặt hoảng sợ.
"Nằm xuống!"
"Chị Cẩn Lương, em cầu xin chị, em cầu xin chị tha cho em lần này đi mà."
"Tôi bảo cậu nằm xuống."
Giọng điệu của Tô Cẩn Lương trở nên nặng nề hơn, hiển nhiên là tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900688/chuong-1052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.