Lần này Bôn Lôi nghe theo lệnh của Trần Tôn Long đến chỗ Trần Hùng đưa quà mừng sinh nhật cho Lâm Thanh Thảo, làm ra vẻ như Trần Tôn Long muốn làm tròn chức trách của một ông nội một chút, biểu đạt một chút tấm lòng của mình với đứa cháu nội gái này.
Nhưng trên thực tế, mặc kệ là Trần Hùng hay là Viễn Trọng Chi, đều nhìn thấy một mặt khác của sự việc.
Trước đó giữa nhà họ Trần với Trần Hùng đã xảy ra xung đột mấy lần, hơn nữa mỗi lần đều là nhà họ Trần chịu thiệt.
Dựa vào tính cách của lão thái quân và mẹ nhỏ của Trần Hùng thì bọn họ nhất định sẽ không ngồi yên, tiếp theo đây, bọn họ nhất định sẽ chuẩn bị làm ra hành động càng thêm điên cuồng hơn nữa.
Mà trước đây, bên nhà họ Trần kia vẫn luôn có Trần Tôn Long chống đỡ, nhưng bây giờ Trần Tôn Long đã tự mình đến thành phố Bình Minh rồi, điều này đã nói rõ Trần Tôn Long đã có chút chống đỡ không nổi nữa.
Viễn Trọng Chi nói: "Trần Hùng, chú lại cho rằng, một người cha dù bất kể ra sao cũng sẽ không bỏ rơi con mình không lo, chuyện năm ấy có thể có hiểu lầm gì không?"
"Còn có thể có hiểu lầm gì?"
Trần Hùng thổn thức một tiếng: "Chú Chi, ông ta cũng coi như là có một đời kiêu hùng, giống như cung đình thời cổ đại vậy, hoàng đế vì bảo vệ ngai vàng của mình mà hy sinh một đứa con cũng đâu phải chuyện gì lạ lẫm."
Viễn Trọng Chi nói: "Thế nhưng nếu ông ta thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900680/chuong-1044.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.