Mà Tô Cẩn Lương lại nhìn Tô Văn Mãnh giống như nhìn một kẻ ngu xuẩn, cô ta chưa từng để ý tới người em trai này bởi vì cô ta cho rằng cậu ta là một tên ăn hại không có đầu óc.
Sự thật đúng là như vậy, trái lại hôm nay Tô Cẩn Lương rất tình nguyện ở đây để tận mắt chứng kiến rốt cuộc Tô Văn Mãnh tìm đường chết như thế nào.
Trần Hùng bước lên phía trước nhìn về phía Tô Văn Mãnh ở đối diện hỏi: "Ông Tư của tôi đâu?"
Ông Tư ở trong miệng Trần Hùng là Lâm Thanh An, bởi vì ông ấy là ông Tư của Lâm Ngọc Ngân cho nên Trần Hùng cũng gọi ông ấy là ông Tư.
"Anh nói ông già chết tiệt không biết tốt xấu kia sao?" Tô Văn Mãnh trả lời: "Yên tâm, ông ấy vẫn còn sống nhưng mà ông già chó chết này vẫn luôn nói anh sẽ làm cho tôi đẹp mặt, điều này làm cho tôi cảm thấy rất khó chịu khi nghe thấy vì vậy tôi đã dạy dỗ ông ấy một chút."
Chỉ thấy Tô Văn Mãnh phất tay một người đàn ông vạm vỡ mặc áo đen ở sau lưng lập tức đưa Lâm Thanh An từ trong nhà ra ngoài.
Lúc này tình trạng của Lâm Thanh An thật sự không tốt, cả người đều là máu, mặt mũi bầm dập rất hiển nhiên là mới vừa bị đánh đập.
Rất khó tưởng tượng đám người Tô Văn Mãnh này ác độc đến mức nào, Lâm Thanh An là một ông già đã hơn sáu mươi tuổi vậy mà đám người kia cũng có thể ra tay được.
Nhìn thấy Lâm Thanh An bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900665/chuong-1029.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.