Lúc này sắc mặt của Tô Cẩn Lương rất khó coi, cô ta liên tục cười nhạt, kêu la lên: "Tô Văn Hùng thật sự là vẫn sợ tao cướp công của mày. Ông ấy đúng là không công bằng."
"Đúng vậy, ông ấy không công bằng. Ai bảo chị không phải là con trai chứ. Ha ha..."
Tô Văn Mãnh cười ầm ầm lên như điên, giống như cái tên cậu ta vậy: "Tô Cẩn Lương, chị nói xem, chỉ dựa vào mỗi chị, đến Thành phố Bình Minh nhiều ngày như vậy rồi vẫn không thấy có tiến triển gì. Không những không có tiến triển mà lại còn mua đất mua đai gì ở Thành phố Bình Minh, chị bị ấm đầu rồi phải không?"
"Mỗi tý bản lĩnh này của chị cũng đòi lấy được Trần Hùng, quả là một cô gái đầu to mà óc bằng hạt nho."
"Thôi nói cho chị biết vậy. Tôi sớm đã hành động rồi. Trần Hùng sẽ nhanh chóng để ý đến sự lớn mạnh của tôi, sau đó anh ta sẽ ngoan ngoãn làm con chó cong đuôi theo tôi. Cho nên, cuối cùng có được Tam Giang phải kể đến công lao của tôi. Chị con gái con đứa, đừng ở đây quản chuyện bao đồng nữa!"
Lúc Tô Văn Mãnh nói ra những lời này, những thành viên của Hang Sói cũng từ đó mà nghe ra được manh mối.
Tô Cẩn Lương cũng không hề nói dối, cô ta không phải là người phái người đến Ngọc Thanh gây chuyện, mà là em trai song sinh của cô ta Tô Văn Mãnh.
Bên cạnh Tô Văn Mãnh cũng có một hòa thượng tên là Thiên Trùng. Anh ta và Thích Trùng đến từ cùng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900662/chuong-1026.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.