Hình như là Tô Cẩn Lương đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, hỏi: "Thay một bộ quần áo màu trắng? Vậy cái tên hòa thượng kia ở trong miệng của mấy người, ông ta mặc quần áo màu gì?"
"Màu đen."
Trần Hùng trả lời: "Quần áo màu đen, Tô Cẩn Lương, cô thật sự không có làm chuyện này?"
Trần Hùng vừa nói, vừa lấy điện thoại di động ra, mở ứng dụng chụp ảnh ra, hướng điện thoại về phía hòa thượng chụp một tấm ảnh, sau đó trực tiếp gửi qua cho Lâm Ngọc Ngân, sau đó thông qua điện thoại di động của Lâm Ngọc Ngân, gửi hình ảnh cho Đặng Văn Vũ.
Rất nhanh, điện thoại của Trần Hùng vang lên, bên kia truyền đến âm thanh của Đặng Văn Vũ: "Ngài Hùng, cái tên hòa thượng đến Ngọc Thanh lúc trước không phải là người ở trong hình."
"Không phải là một người sao?"
Trong lòng Trần Hùng kêu lộp bộp một tiếng: "Chắc chắn?"
"Chắc chắn."
"Được."
Trần Hùng cúp điện thoại, than thở trong lòng, xem ra lần này là gây ra chuyện cười rồi.
Nhưng mà từ trước đến nay ở thành phố Bình Minh cũng chưa từng nghe nói qua hòa thượng mặc áo đen nào cả, vậy rốt cuộc là người này chui ra từ nơi nào đây?
Tô Cẩn Lương ở bên này tức giận nhìn Trần Hùng, nói: "Trần Hùng, Thích Trùng bình thường ngay cả một con kiến cũng đều không dám giết, chứ đừng nói là giết người, tôi biết cái tên hòa thượng áo đen trong lời nói của mấy người là ai."
Lúc này Trần Hùng đã xác định được là mình hiểu lầm Tô Cẩn Lương, cho nên ý muốn giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900660/chuong-1024.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.