Tài xế xe bán tải bị dọa sợ, nơm nớm lo sợ, vô cùng căng thẳng.
“Đừng sợ, bọn họ sẽ không làm ông bị thương đâu, ông có thể đưa tôi một đoạn đường không!”
Tám ngón tay điên một tay khoác lên vai tài xế xe bán tải, cố gắng nói chuyện bằng giọng điệu bình thường.
“Được!”
Tài xế giống như là nhìn thấy quỷ, ngay lập tức chui lên ghế lái, chỗ này thật đáng sợ, giống như là địa ngục vậy.
Mà lúc nàu Trần Đại Lực cũng đã bế thi thể của Hà Quách Tùng từ trên xe xuống, cả một đám thành viên Hang sói vay tròn quanh thi thể của Hà Quách Tùng, hốc mắt ai cũng đỏ bừng.
“Hoàng Phương, trông chừng bọn họ, đợi điện thoại của Trần Hùng.”
Tám ngón tay điên dặn dò một câu rồi nhảy lên xe bán tải, đi về nơi phương xa.
Lúc này, mấy con sói và ngao Tây tạng mà các thành viên hang sói nuôi cũng cảm nhận được sự bi thương này, khi con thứ nhất ngứa mặt lên trời hú xong, mấy con còn lại cũng ngửa mặt lên trời hú.
Ngay lập tức, ở trong Hang Sói vang lên quanh quẩn tiếng sói và Ngao Tây Tạng gầm gừ, như một khúc nhạc tang vang lên khắp toàn bộ Hang Sói.
Hơn hai mươi thành viên của Hang Sói không ai nói gì cả, cứ im lặng đứng bên cạnh Hà Quách Tùng, giống như là đang mặc niệm.
Mãi cho đến hơn ba mươi giây sau, Trần Đại Lực là người đầu tiên vung nắm đấm, trong không gian vang lên tiếng nổ lớn: “Là ai, mẹ nó là đứa nào gan to bằng trời, dám giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900650/chuong-1014.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.