Bên cạnh có người vội vàng hỏi: “Chị Cẩn Lương, chẳng lẽ chị thật sự muốn đi Tam Giang, báo thù cho nhà họ Từ kia?”
Tô Cẩn Lương cười nhạt, nói: “Cả ngày chỉ ở bên Tô Hàng, sắp chán đến phát ốm rồi, ra ngoài đi lại, không tốt sao?”
Nói xong, Tô Cẩn Lương đạp ga trên xe Bentley, đi thẳng một mạch.
Để lại nhưng tên nhà giàu này hai mặt nhìn nhau, nhưng rất nhanh, trên mặt bọn họ đều không hẹn mà cùng lộ ra nụ cười nhẹ nhõm, nữ ma đầu hở một tí là cắt đứt chân tay lấy mạng người khác này, rốt cuộc đã đi rồi.
Tốt nhất là, nữ ma dầu này trực tiếp chết ở Tam Giang, vĩnh viễn đừng quay lại.
Xe Bentley của Tô Cẩn Lương lái thẳng đến một biệt thự hòa hoa ở khu thành phố Tây.
Cô ta vừa dừng xe, còn chưa kịp bước từ trên xe xuống, bên cạnh, một thanh niên mặc quần áo trắng, đầu trọc đã đợi sẵn ở đó.
Nhìn kĩ, trên đầu trọc của thanh niên này vậy mà lại có chín nốt hương, cũng chính là nói, thanh niên này thực chất là một hòa thượng.
“Cô chủ, cô đã trở về.”
Hòa thượng giúp Tô Cẩn Lương mở cửa xe, động tác của anh ta trông cực kì ưu nhã, giọng nói cũng cực kì trầm ổn và có từ tính, cho người khác một cảm giác không nhanh không chậm.
“Ừ.”
Tô Cẩn Lương gật đầu, sau đó nhấc hòm cung tên xuống: “Thích Trùng, hôm nay tôi tìm được một thứ rất hay hơn nữa còn thú vị, lát nữa cho anh chơi.”
Thông qua đối thoại giữa hai người có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900625/chuong-989.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.