Huỳnh Phong cùng đoàn người xoay người tiến vào sảnh đại tiệc tiếp tục giao lưu với những vị có tên tuổi trong ngành giải trí phía Nam, cùng lúc đó Phùng Tuyết và Trương Ánh cũng nhân cơ hội này để kết thân nhiều hơn.
Ngành giải trí chính là như vậy, đây là một vòng đòi hỏi cần phải có mối quan hệ bạn bè rộng rãi, bạn tuyệt đối không được kiêu ngạo và quá lãnh đạm, một khi như vậy sẽ không dễ kết thân và con đường về sau sẽ rất khó khăn.
Tuy nhiên, Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân đều không phải người trong ngành giải trí nên bọn họ cũng không cần phải đi nịnh bợ ai, cả hai cùng ăn một chút đồ ăn nhẹ cho chắc bụng, sau đó Lâm Ngọc Ngân cảm thấy trong đây thực sự rất nhàm chán, vậy nên muốn đi ra boong thuyền cho thoáng khí.
Vì vậy, Trần Hùng liền cùng Lâm Ngọc Ngân ra ngoài boong thuyền.
Lúc này chính là thời điểm ngày và đêm luân phiên nhau, mặt trời mới vừa lặn xuống từ hướng tây nhưng vẫn còn dư quang in trên mặt sông, sóng gợn lăn tăn, không khác gì khung cảnh mỹ lệ.
Lâm Ngọc Ngân và Trần Hùng cùng đứng trên mũi tàu, nhìn mặt sông phía trước, xa xa, thành phố lớn Trường Bắc đã bắt đầu lên đèn, nhìn rất đẹp.
Đồng thời, những ngọn đèn sắc màu cũng được thắp lên trên chiếc du thuyền này, trông rất lộng lẫy.
“Bây giờ em còn cảm thấy chán không?” Trần Hùng từ phía sau ôm lấy eo Lâm Ngọc Ngân, dịu dàng hỏi.
“Tốt hơn nhiều rồi.” Lâm Ngọc Ngân cười: “Ở đây được gió
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900548/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.