“Ha ha ha.”
Trong đêm đen, vang lên tiếng cười to của Kiều Tiết Dũng, cùng với tiếng rêu thảm thiết tuyệt vọng cực độ của Kiều Tiết Thanh.
Cùng lúc đó, trận chiến ở khách sạn Khung Đỉnh cũng đã đến hồi kết.
Những cao thủ mà nhà họ Kiều mang đến đó, đều bị Hang Sói và những cao thủ khác của nhà họ Kiều xử lý gọn, người thì bị giết người thì bị thương, toàn bộ đều bị bắt làm tù binh.
Mà ở tầng cao nhất của Khung Đỉnh, trận chiến giữa Ngụy Tuấn và Bạch Mã cũng đã kết thúc.
Lúc này Ngụy Tuấn bị Bạch Mã chém tổng cộng chín vết, mà mỗi vết đều chém rất sâu, nên bây giờ Ngụy Tuấn y hệt như người máu vậy.
Nhưng ông ta dựa vào thể lực mạnh mẽ và nghị lực kiên cường mà vẫn đứng thẳng, vẫn không ngã xuống.
Mà Bạch Mã đứng đối diện chỉ trúng một đao.
Từ đây có vẻ như Ngụy Tuấn bị chém nhiều hơn Bạch Mã tám vết, đồng nghĩa với việc Ngụy Tuấn đã thua rồi.
Nhưng sự thật lại ngược lại, vì Ngụy Tuấn đã trúng chín nhát đao nhưng vẫn còn sống, còn Bạch Mã chỉ bị ông ta chém một đao mà đã chết rồi!
Đúng vậy, Ngụy Tuấn chỉ dùng một đao đã giết chết Bạch Mã rồi.
Bây giờ tốc độ đao pháp của Ngụy Tuấn càng ngày càng chậm, nhưng lực sát thương thì càng ngày càng tăng.
Bộ dạng của Ngụy Tuấn bây giờ trông vô cùng yếu ớt, Trần Hùng tiến tới trước mặt ông ta, cau mày.
“Kiểu đao pháp này của ông, không do tôi dạy.”
“Đúng vậy.” Ngụy Tuấn nói: “Đây là tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900459/chuong-823.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.