Chương trước
Chương sau
Lâm Thanh Thảo trả lời: “Vậy cũng được ạ, cha mẹ, con vào lớp chơi với các bạn đây, cha mẹ mau về đi, không cần lo lắng cho Thanh Thảo đâu.”
Trần Hùng và Lâm Ngọc Ngân nhìn thấy dáng vẻ hoạt bát của Lâm Thanh Thảo, nhất thời, trong lòng có một loại cảm giác không thể nói ra được.
Trên đường trở về, tâm trạng Lâm Ngọc Ngân vẫn luôn không được ổn.
“Làm sao vậy bà xã.” Trần Hùng hỏi.
“Không có gì, chỉ là có chút xúc động.”
Lâm Ngọc Ngân cười trả lời: “ Trước đây Thanh Thảo rất chống đối khi đi học mẫu giáo, đặc biệt là mỗi khi khai giảng, con bé đều sẽ sẽ khóc, con bé không thích mẫu giáo chút nào.”
“Là bởi vì đám bạn mẫu giáo, thường xuyên bắt nạt con bé, đúng không?” Trần Hùng hỏi.
“Ừm.”
Lâm Ngọc Ngân gật đầu nói: “Lúc đó lũ bạn trong mầm non đều gọi con bé là đứa con gái hoang dã không có bố, có lần Thanh Thảo vì chuyện đó mà cùng bạn học tranh cãi, người bạn cùng lớp đó cuối cùng đã đẩy Thanh Thảo ngã xuống đất.”
“Kết quả cô giáo mầm non đã gọi em và gia đình đứa bé kia đến, nhưng ngược lại, lại bắt em xin lỗi gia đình kia, sau khi trở về nhà, em đã đánh Thanh Thảo một trận.”
“Em biết chuyện đó không phải là lỗi của Thanh Thảo, điều sai trái là cô ấy đã cãi nhau với những người khác ở trường.”
Nói đến đây, mắt của Lâm Ngọc Ngân đã có chút ửng đỏ, như thể nước mắt đang chực trào ra.
Mà trái tim của Trần Hùng lại giống như bị kim châm, trước khi anh quay lại, hai mẹ con cô đã phải trải qua quá nhiều sự khinh thường, chế giễu, thật khó tưởng tượng những năm mà anh không có ở đây, hai mẹ con họ đã vượt qua như thế nào.
“Tất cả đều đã qua rồi, bà xã.”
“Ừm, đều đã qua rồi.”
Lâm Ngọc Ngân ngẩng mặt lên nhìn bầu trời, nở một nụ cười: “Chỉ là thỉnh thoảng nhớ tới, vẫn là có chút chua xót.”
Trần Hùng ôm Lâm Ngọc Ngân vào lòng: “Sau này, sẽ không có chuyện như vậy xảy ra nữa, bất kể sau này có mưa to gió lớn thế nào, anh đều sẽ luôn ở bên cạnh và bảo vệ hai mẹ con em.”
“Ừm.”
Khoảnh khắc này, Lâm Ngọc Ngân cảm thấy vô cùng yên tâm và hạnh phúc.
“Đúng rồi, hiện tại chi nhánh của tập đoàn Ngọc Thanh ở tỉnh thành đang đi đúng hướng, tiếp theo, đã đến lúc cân nhắc cho Ngọc Thanh thâm nhập vào toàn bộ thị trường miền Nam.”
Lâm Ngọc Ngân nhìn Trần Hùng với vẻ mặt khó tin, nói: “Ông xã, chuyện này có phải quá nhanh rồi không?”
“Không nhanh.”
Trần Hùng lắc đầu nói: “So với kế hoạch lớn đưa Ngọc Thanh bước ra ngoài thế giới, tốc độ này, vẫn coi là rất chậm, mà Ngọc Thanh chỉ khi hoàn toàn nổi tiếng ở thị trường miền Nam, mới được coi là một công ty thời trang có thương hiệu lớn thực sự ở trong nước.”
“Ừ.”
Lâm Ngọc Ngân gật đầu, nói: “Nói mới nhớ, Ngọc Thanh hiện giờ đúng là còn quá nhỏ, nhưng việc này cũng không thể quá vội vàng.”
“Nhưng không phải bây giờ lập tức để em đi khai thác thị trường miền nam, yên tâm đi, anh có kế hoạch và sắp xếp, anh chỉ muốn nói trước với em một tiếng, trong thời gian này, bên phía bọn em phải chuẩn bị thật tốt.”
Lâm Ngọc Ngân trả lời: “Không có vấn đề gì, bọn em bây giờ đang triển khai thiết kế một số thương hiệu mới cùng một lúc, mùa hè này sắp trôi qua, và trang phục mùa thu sẽ lập tức được tung ra thị trường.”
“Cho nên anh muốn nhân cơ hội này, tập trung vào một vài thương hiệu quần áo mùa thu, hơn nữa em đã thương lượng với Phùng Tuyết, khi sản phẩm của bọn em thiết kế ra, bọn em sẽ lập tức quay video hình ảnh và áp phích để quảng cáo.”
“Được đó.” Trần Hùng gật đầu: “Đợi sau khi in xong mấy thứ đó, phía bên Tinh Tú cũng có thể khởi động lại, tới lúc đó anh định đổi tên công ty giải trí Tinh Tú thành công ty giải trí Ngọc Thanh, chính thức trở thành ngành công nghiệp ngoại vi của Ngọc Thanh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.