"Bên này thật không có gì thú vị." Tám Ngón Tay Điên đáp: "Chơi trốn tìm mấy ngày liền với đám người ở thành phố Trường Bắc, thế nhưng bọn họ quá ngu ngốc, từ đầu đến cuối vẫn không tìm được tôi."
"Sau đó, tôi cảm thấy buồn chán nên cố tình để lộ dấu vết. Thế nhưng, bọn họ cũng không bắt được tôi. Anh nói xem, như thế có phải rất không thú vị không?"
"Còn có nhà họ Kiều kia hình như cũng phái người đi tìm tôi, nhưng cũng giống như đồ bỏ."
Nói đến đây, Tám Ngón Tay Điên ở phía đầu dây bên kia hít thật dài một hơi: "Quả thật không có gì thú vị, còn không bằng ở Hang Sói chơi với bé sói kia đâu."
"Anh đừng trở về vội, kịch bắt đầu trở nên hay rồi. Tiếp đến, anh đi điều tra một người này giúp tôi."
"Người nào?" Tám Ngón Tay Điên ở đầu dây bên kia hỏi.
"Tôi không biết, thế nhưng tôi nghĩ người kia có thể là đối thủ một mất một còn của nhà họ Kiều. Cũng có thể là người trong nội bộ nhà họ Kiều."
"Có đầu mối hay không?”
Trần Hùng đem tin nhắn đối phương gửi đến cho mình gửi sang điện thoại của Tám Ngón Tay Điên, nói: "Đầu mối chỉ có thế này thôi. Tuy điều tra thế này sẽ hơi khó cho anh, thế nhưng tôi tin là với năng lực của anh thì nhất định sẽ có thể điều tra ra được người bí ẩn này cho tôi."
"Tôi không có thời gian hạn chế cho anh, thế nhưng chuyện này rất quan trọng, anh làm càng nhanh càng tốt."
"Được!”
Màn đêm buông xuống, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900431/chuong-795.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.