“Cậu không sợ bây giờ tôi đồng ý rồi ngày mai lại trở mặt à?” Dư Tấn Mạnh tiếp tục nói: “Cậu cũng biết đó, đằng sau Tinh Tú chúng tôi chính là nhà họ Kiều.”
Trần Hùng uống một ngụm rượu vang rồi nói: “Nghe nói là Lý Chiến Minh đã trở thành người thực vật?”
“Đúng.” Dư Tấn Mạnh gật đầu.
Trần Hùng tiếp tục nói: “Vậy ông cảm thấy ông so với Lý Chiến Minh thì ai càng có trọng lượng hơn trong nhà họ Kiều.”
Đột nhiên Dư Tấn Mạnh yên lặng mấy giây, sau đó nói: “Nhà họ Kiều là muốn cho Lý Diệu Hương chút thể diện chứ không phải là Lý Chiến Minh.”
“Đúng là vậy.” Trần Hùng gật đầu: “Vậy còn Sơn Dương của nhà họ Kiều kia đâu, nghe nói anh ta cũng là một trong Thập Nhị Sinh Tiêu của nhà họ Kiều, không biết là tình hình hiện tại thế nào rồi, nhưng mà tôi đoán là cho dù anh ta không chết thì nửa đời còn lại cũng phải dựa vào truyền dinh dưỡng để kéo dài sự sống đúng không, trên thực tế thì anh ta còn thảm hơn cả Lý Chiến Minh.”
“Nói nhỏ với cậu, Sơn Dương là bị tôi đánh thành như vậy đó.”
Hai bàn tay của Dư Tấn Mạnh run cầm cập đánh lại với nhau, trong ánh mắt là sự sợ hãi lướt qua.
Trần Hùng đặt ly rượu vang trong tay xuống, sau đó đứng lên, từ từ xoay eo uể oải: “Được rồi, tôi không muốn nói quá nhiều, cho tôi một đáp án đi.”
Lần này, Dư Tấn Mạnh gần như không hề do dự gì, trực tiếp lấy cây bút bên cạnh lên ký tên lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900393/chuong-757.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.