“Khiến Minh Hạ và Tinh Tú chủ động ra mặt?”
Trong giây lát Trần Hùng cũng sững sờ một chút. Chuyện của Phùng Tuyết không phải là do Minh Hạ và Tinh Tú liên hợp lại làm ra sao, làm thế nào để bọn họ chủ động ra mặt đây?
Có điều, rất nhanh Trần Hùng đã hiểu ra: “Tinh Tú thu mua lại Minh Hạ, buộc Minh Hạ phải lợi dụng tư liệu của Phùng Tuyết bôi đen trắng trợn, còn tôi, phải chăng cũng có thể thu mua Tinh Tú?”
“Anh Hùng, anh nói không sai, đây chính là đối sách của tôi. Hơn nữa bây giờ cũng chỉ có cách giải quyết này thôi.”
“Đồng thời, trong khi đang giúp cô Phùng Tuyết tẩy trắng, chúng ta còn phải làm một chuyện khác nữa.”
“Chuyện gì?” Trần Hùng hỏi.
“Dịch chuyển.”
“Dịch chuyển?”
“Đúng.” Huỳnh Phong gật đầu, nói: “Chính là dịch chuyển sự chú ý của công chúng, dùng tin đồn lớn hơn nữa để chuyển dời sự sức nóng của chuyện này đi.”
“Tin đồn lớn hơn nữa.” Trần Hùng nheo mắt lại, giống như lại nghĩ đến chuyện gì đó, anh đột nhiên cảm thấy tên nhóc Huỳnh Phong này quả không hổ là truyền thông thế hệ mới, thật sự là toàn thân trên dưới đều lộ ra sự gian trá, đầu óc này thật mẹ nó dùng quá được.
Nói đến đây, Trần Hùng gần như đã hoàn toàn hiểu ý của Huỳnh Phong. Những chuyện như thế này, nếu nói là khó, thật sự là khó như lên trời.
Tuy nhiên nếu nói là đơn giản, kỳ thật cũng vô cùng đơn giản.
Điều tiên quyết chính là phải có cái năng lực đó.
Trần Hùng đứng dậy, vỗ vỗ vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900382/chuong-746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.