“Cái gì?” Diệp Hạo Cường hơi giật mình, trong lòng chợt có chút chấn động.
Lúc này, Ngô Trung Kiên mới cởi bỏ túi vải đen trên lưng, mở túi vải đen ra, anh ta lấy ra một cây gậy ba khúc màu đen từ trong túi.
“Nếu ông có bản lĩnh đó, hãy cho tôi sử dụng cây Trạng Nguyên Côn này.”
“Trạng Nguyên Côn?”
Diệp Hạo Cường dường như đột nhiên nghĩ ra cái gì, vẻ mặt lập tức trở nên nghiêm túc hơn: “Lẽ nào cậu là, cậu là Tây Thục...”
Tuy nhiên, Diệp Hạo Cường còn chưa nói xong, Ngô Trung Kiên đã cầm cây côn ba khúc lao tới chỗ Diệp Hạo Cường.
Trên thực tế, gậy ba khúc rất khó sử dụng, người không biết sử dụng loại vũ khí này không những không phát huy được sức mạnh khi ném ra mà còn trở thành gánh nặng.
Tuy nhiên, sự tồn tại của mỗi một loại vũ khí, đều có đạo lý của nó.
Loại vũ khí không dễ sử dụng này hoàn toàn có thể giết người trong tay một người biết dùng nó.
Khi Ngô Trung Kiên cầm gậy côn ba khúc trong tay, có thể cảm nhận rõ ràng hơi thở trên người anh ta đã hoàn toàn thay đổi.
Nó có cảm giác giống như Tôn Ngộ Không đột nhiên nhận được chiếc vòng kim cô.
Vù vù vù vù...
Cây côn ba khúc liên lục phát ra những tiếng vù vù trong không trung, tốc độ cực kỳ nhanh.
Rất nhanh, Ngô Trung Kiên đã có một lần tấn công Diệp Hạo Cường.
Diệp Hạo Cường lại một lần nữa tăng cường khí thế, quyết đấu với Ngô Trung Kiên.
Nhưng so với vừa rồi, tình hình đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900342/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.