“Đây là vợ tôi, vừa rồi có người nào nói cô ấy là con chó con mèo thì tự vả miệng mình đi.”
Giọng nói bá đạo, không có một chút thương lượng nào.
Chỉ thấy Trần Hùng toàn thân sát khí đi đến, khi nhìn thấy trên trán Lâm Ngọc Ngân lấm tấm mồ hôi còn có dáng vẻ đau đớn, lửa giận trong lòng Trần Hùng nhanh chóng bùng lên.
“Vợ ơi, em không sao chứ?”
Thấy Lâm Ngọc Ngân, Trần Hùng lập tức đổi thành dáng vẻ dịu dàng quan tâm.
Lâm Ngọc Ngân có thể cảm nhận được sát khí tỏa ra từ Trần Hùng, cô sợ Trần Hùng sẽ vì cô mà khó xử ở thời điểm then chốt này, ảnh hưởng đến toàn bộ buổi hòa nhạc của Đại Hưng Thịnh.
Cô vội vàng nói: “Chồng ơi, em không sao, đây chỉ là một hiểu nhầm mà thôi, anh đừng tức giận.”
“Hiểu nhầm, ai nói với cô là hiểu nhầm?”
“Tôi ngược lại muốn biết ai dám to gan mắng tôi, hóa ra là vợ của ông chủ Trần, có điều chuyện hôm nay, còn chưa xong đâu.”
Giọng nói âm dương kỳ quái của Lý Diệu Hương vang lên bên cạnh, có điều giọng nói vừa rơi xuống, Trần Hùng đã nhanh chóng di chuyển đến trước mặt cô ta.
Giơ tay lên tát vào mặt Lý Diệu Hương, nửa gương mặt cô ta lập tức sưng lên, trong khóe miệng thậm chỉ còn chảy ra tia máu.
Cả người Lý Diệu Hương đều bị Trần Hùng tát ngã xuống đất, tất cả mọi người đều ngẩn ra.
Anh Hùng vẫn là anh Hùng, bá đạo lại trực tiếp, nếu như có người dám bắt nạt vợ anh, vậy anh Hùng nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900224/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.