Trên mặt một đám bảo vệ đều tỏ ra vẻ khinh thường, nói gì vậy, nói cái gì mà giống như bọn họ không dám động đến hai người kia.
Mắt thấy đám bảo vệ kia có ý định xông về phía này, Lâm Ngọc Ngân mới vội vàng nói: “Tôi cũng là doanh nghiệp hợp tác với Đại Hưng Thịnh.”
“Ha ha ha.”
Trương Đình Đình bên kia nghe được lập tức cười ha ha: “Lâm Ngọc Ngân, tôi thấy cô thật sự đúng là da trâu nổi lên trời, hơn nữa loại công ty rác rưởi của các người cùng lắm chỉ có thể bày sạp hàng vỉa hè ở nông thôn mà thôi. Cô còn không rõ nơi này rốt cuộc là nơi nào sao?”
“Còn cái gì mà doanh nghiệp hợp tác, không biết tự lượng sức mình sao? Loại người như cô và anh ta còn muốn có thể bước chân vào Đại Hưng Thịnh ư?”
Trần Hùng thật sự bị người phụ nữ ngốc nghếch này chọc cho vui vẻ, anh cười nói: “Vậy sao cô lại không hỏi xem công ty của vợ tôi sáng lập tên là gì?”
“Tên gì?” Trương Đình Đình theo bản năng hỏi lại.
“Ngọc Thanh.”
“Ha ha, Ngọc Thanh, cái công ty chết tiệt này tôi chưa bao giờ nghe nói qua.”
Lúc này suy nghĩ của Trương Đình Đình có chút phiêu. Nếu cô ta cẩn thận suy nghĩ một chút thì chắc chắn cô ta có thể nghĩ được hiện giờ ở thành phố Bình Mình, sự tồn tại của Ngọc Thanh rốt cuộc là có hình dạng gì.
Dù sao trước đây truyền thông Nam Đô Phong Nhã đã từng đưa các tin nổi bật về Ngọc Thanh, mà Trương Đình Đình cũng rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900201/chuong-564.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.