Thế nhưng hiện tại hai người này lại làm điều ngược lại.
Tại thời điểm này, trong lòng Lâm Ngọc Ngân cảm thấy vô cùng ngọt ngào và hạnh phúc, trong mắt còn có ngấn nước lấp lánh.
''Trần Hùng.''
Cuối cùng Lâm Ngọc Ngân cũng nhịn không được mà bước nhanh về phía Trần Hùng.
Ba.
Trần Hùng vỗ một cái vào cái mông đang mặc chiếc váy siêu ngắn của Lâm Ngọc Ngân, cực kỳ co dãn.
A!
Lâm Ngọc Ngân yêu kiều kêu lên một tiếng, vẻ mặt giận hờn nhìn về phía Trần Hùng: ''Anh làm gì vậy?''
''Gọi chồng.''
Trần Hùng cau mày, rất nghiêm túc nói với Lâm Ngọc Ngân: ''Tại sao lúc nào cũng không nhớ?''
Gương mặt thanh tú của Lâm Ngọc Ngân đỏ bừng, bĩu môi: ''Chồng thối, suốt ngày bắt nạt em.''
Sau đó Lâm Ngọc Ngân lại chui thẳng vào lòng Trần Hùng: ''Chồng à, cuối cùng anh cũng về rồi, em lo chết mất.''
Trần Hùng ôm chặt Lâm Ngọc Ngân vào lòng, hai người ở ngoài cửa biệt thự ôm nhau rất lâu.
Sau đó Trần Hùng trực tiếp bế Lâm Ngọc Ngân lên theo kiểu công chúa, ôm cô đến hoa viên ngoài trời trên tầng hai của biệt thự.
Bên trong hoa viên sớm đã chuẩn bị xong một bàn thức ăn với ánh nến, xung quanh còn treo cả đèn màu, làm cho bầu không khí trở nên ấm áp lãng mạn.
Trên không trung, biển sao đầy trời, ánh trăng sáng ngời, xung quanh rộn tiếng côn trùng, bên dưới, còn có thể nhìn thấy cảnh đêm rực rỡ của cả thành phố Bình Minh.
Trong phút chốc, Lâm Ngọc Ngân có chút ngây người. truyện tiên hiệp hay
''Em ngẩn người ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900192/chuong-555.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.