Khoảng ba giờ sau đó, Ngụy Tuấn được bác sĩ chữa trị xong đã ổn định lại, vết thương cũng đã được khâu lại, chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian thì có thể không sao nữa.
Mà Vương Bái cùng Đạo Kiệt cũng đã chiếm toàn bộ thành phố Bắc Giang. Bây giờ, thành phố Bắc Giang đều đã thuộc về người của Viễn Trọng Chi.
Đây cũng là bước thứ hai mà Viễn Trọng Chi nói với Ngụy Tuấn: nội bộ mâu thuẫn.
Sau khi chiếm được Bắc Giang, Viễn Trọng Chi lại một lần nữa ngồi vào chiếc ghế da hổ, gọi video với Trần Hùng. Ở phía đối diện video, Trần Hùng quay được vẻ mặt xám xịt đầy phẫn nộ của đám người Lương Mạnh Ngôn.
Toàn thân Lương Mạnh Ngôn đều co quắp, run rẩy.
Viễn Trọng Chi nhìn thấy Lương Mạnh Ngôn mặt cực kì tức giận trong video, bật cười: “Này Lương Mạnh Ngôn, tôi cảm thấy ông rất biết hưởng thụ, ngang nhiên dùng da hổ để làm ghế. Nhưng mà hổ là động vật cần phải được bảo vệ, ông giết nó như vậy chính là phạm pháp đấy.”
“Ngày mai tôi nhất định sẽ đến đồn công an kiện ông, ông nhất định sẽ phải ngồi tù.
Phía đầu bên kia video, Lương Mạnh Ngôn mở hai mắt thật lớn, gần xanh trên trán cũng càng ngày càng nhiều, ông ta thực sự không thể tin được đây là sự thật.
Rõ ràng, Viễn Trọng Chi đã trở thành tù nhân, vậy mà lúc này lão ta lại ngang nhiên ngồi trong biệt thự của nhà họ Lương, đặc biệt lại ngồi trên chiếc ghế của Bắc Giang Vương mà vui vẻ trò chuyện.
Rốt cuộc đã xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900182/chuong-545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.