“Anh hãy chọn ra một người trong hai người đó. Nếu như anh đánh thắng được họ thì chuyện của chúng ta sẽ hoàn tòan xóa bỏ”
“Nếu anh đánh không thắng thì tôi sẽ đánh cho anh trở về như dáng vẻ ban đầu.
Sắc mặt của La Tiểu Hổ khẽ cứng lại: “Một người là phụ nữ, một người tay bị cụt. Anh xác định mình không nói đùa chứ?”
“Trần Hùng tôi đây không phải là người thích nói đùa.
“Ha ha ha!”
La Tiểu Hổ cười lớn, trên mặt anh ta tràn đầy khinh thường. Anh ta là ai chứ? Anh ta từng là quyền vương của Hồng Thành này đấy.
Cũng bởi vì anh ta có năng lực mạnh như vậy nên chỉ trong vòng mấy tháng ngắn ngủi đã có thể vươn lên trở thành ông trùm xã hội đen của Hồng Thành. Anh ta không thèm để Tưởng Môn Thần và Hồ Điệp vào trong mắt mình.
“Cả hai người cùng nhau tiến lên đi.”
La Tiểu Hổ không muốn bắt nạt người tàn phế cũng không muốn lợi dụng phụ nữ. Anh ta có tự tin nên quyết định chọn cả hai.
Hồ Điệp nhíu mày, cô ấy muốn xông lên luôn nhưng đã bị Tưởng Môn Thần ngăn lại.
Sau khi bị cụt tay, Tưởng Môn Thần ghét nhất chính là phải nghe hai chữ tàn phế. Vì thể loại nhục nhã này, anh ta muốn tự mình đòi lại.
“Để tôi lên cho”
Tưởng Môn Thần khẽ gầm một tiếng, cả người anh ta như viên đạn bắn nhanh về phía La Tiểu Hổ. Anh ta đánh cú đánh về phía La Tiểu Hổ khiến cho La Tiểu Hổ phải lùi lại ba bước.
Trong mắt anh ta khẽ hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900152/chuong-515.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.