Đao Kiệt như bị sét đánh, cả người đều lui về phía sau vài bước.
Vẻ mặt anh ta không thể tin nổi nhìn Viễn Quân Dao đang trợn trừng mắt ở trên giường, ánh mắt tràn đầy kinh hoàng.
Không ngờ Viễn Quân Dao lại không hôn mê, cô ta tỉnh lại từ khi nào? Lời vừa rồi anh ta và đảm Cung Thiệu Minh nói lẽ nào cô ta đều nghe được tất cả? Giờ phút này, trong lòng Đao Kiệt vô cùng rối loạn.
“Quân Dao, em nghe anh giải thích.”
“Tất cả những việc này không phải như em nghĩ đâu “Thật ra đều là do Trần Hùng, đúng, là tên Trần Hùng đó muốn giết em, là ông chủ nhà họ Cố cho người tới cứu em về!”
“Hơn nữa cha nuôi ông ấy, ông ấy Đao Kiệt hoảng loạn giải thích, nhưng Viễn Quân Dao đã ngồi từ trên giường dậy, lập tức đi tới bên cạnh Đao Kiệt.
Bop!
Lại một cái bạt tai nữa, lần này Viễn Quân Dao dùng hết sức lực.
Nước mắt chảy ra từ trong mắt cô ta.
Cả người cô ta run rẩy, khuôn mặt tràn đầy vẻ tức giận và tuyệt vọng.
Còn có sự bi thống đến tột cùng.
“Đạo Kiệt, anh tưởng tôi là một người ngây thơ ngu ngốc không biết cái gì sao?”
“Khi tôi bị người ta tập kích, tôi chính là giả bộ bất tỉnh, tôi chính là muốn biết, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?”
“Hiện giờ, tôi đã biết hết tất cả, là các người giết cha tôi.”
“Anh liên thủ với Lâm Thiên Toàn và Cổ Thiệu Sơn, giết che tôi để chiếm đoạt toàn bộ tỉnh thành.
“Đao Kiệt, anh biến thành như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900119/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.