“Được rồi.”
Tuy rằng Tám ngón tay điên này bình thường không biết điều, nhưng những lúc cần nghiêm túc vẫn rất đứng đăn.
Sau khi cúp điện thoại, Trần Hùng hít sâu một hơi, có đôi khi, thật sự không thể đuổi kịp sự thay đổi của kế hoạch.
Một ngày trôi qua thật nhanh. Truyện Sủng
Màn đêm lại một lần nữa buông xuống.
Lúc này, ở phía biệt thự nhà họ Cổ, Cổ Thiệu Sơn và Lưu Hùng đã bắt đầu mở rượu sâm panh chúc mừng.
Hiện giờ, toàn bộ thành phố Tam Giang đã nằm trong tầm khống chế của bọn họ.
Kế hoạch lần này, hoàn toàn có thể dùng từ đại thắng để hình dung.
Hơn nữa, cho tới bây giờ, Ngụy Tuấn vẫn chưa trở về từ thành phố Bình Minh, điều này chứng tỏ, Ngụy Tuấn vẫn còn ở đó.
Còn nữa, bọn họ đều rất rõ ràng thực lực của Ngụy Tuấn, cho dù Trần Hùng có thể bắt được Ngụy Tuấn thì Trần Hùng chắc chắn sẽ phải chịu thương tích không hề nhẹ.
Đến lúc đó, bọn họ trực tiếp cho sát thủ tới, xử lý gọn ghẽ hết cả Ngụy Tuấn lẫn Trần Hùng, như vậy là sẽ viên mãn toàn bộ.
“Nào, cậu Đao Kiệt, chúng mừng thắng lợi của chúng ta, uống một chén nào.”
Cổ Thiệu Sơn nâng chén rượu trong tay lên, hướng về phía Đao Kiệt cười cười.
Khóe miệng Đao Kiệt cũng nhếch lên, cụng ly với Thiệu Hồng một cái.
“Khi nào thì chúng ta đến thành phố Bình Minh giết Trần Hùng đây”
Đao Kiệt đã không thể chờ nổi, lập tức hỏi.
Cổ Thiệu Sơn cười nói: “Không vội, cậu Đao Kiệt, hiện giờ chúng ta đã nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900117/chuong-480.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.