“Ngụy Tuấn, chúng tôi đi cùng ông đến thành phố Bình Minh lấy đầu của Trần Hùng về đây
Đúng lúc này, ngoài cửa có vài người bước vào.
Họ đều là những người đàn ông khoảng năm mươi tuổi, hơn nữa cách ăn mặc rất bình thường.
Một người giống như thợ sửa xe.
Một người giống ông chủ bán cá.
Người còn lại giống như thợ mổ lợn.
Mặc dù những người này trông có vẻ rất bình thường, nhưng sự xuất hiện của họ khiến người có mặt ở đây bất giác hít một ngụm khí lạnh. Vì bọn họ là những nhân vật làm mưa làm gió ở thành phố này vào tám năm trước.
Năm đó, tất cả bọn họ đều là tướng lúc Viễn Trọng Chi bắt đầu sự nghiệp, sau này giúp Viễn Trọng Chi xây dựng giang sơn. Những người này dường như rất mệt mỏi với kiểu chém chém giết giết, vì thế sau khi thành công họ rút lui và lùi về ở ẩn, đi làm việc mà họ muốn làm.
Do đó, họ đã trở thành thợ sửa xe, ông chủ bán cá và thợ mổ lợn.
Bọn họ đều là thành viên mạnh nhất trong đội của Cửu Nam Vương Viễn Trọng Chi.
Ngụy Tuấn bước đến gần họ, ánh mắt sắc bén lướt qua từng người.
“Đã rút lui rồi, còn tới đây xem náo nhiệt cái gì?”
“Tất cả các người cút về hết cho tôi!”
“Nhưng mà… Rõ ràng cả đảm không muốn.
“Không có nhưng nhị gì cả, vấn đề này cứ để tôi giải quyết”
Viễn Trọng Chi qua đời rồi, lời nói của Ngụy Tuấn giống như thánh chỉ. Tuy rằng trong lòng của những người này không muốn, nhưng không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900103/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.