Điền Lâm Khải ngồi ở vị trí chủ tịch mà mồ hôi nhễ nhại, như thể vừa mắc bệnh hiểm nghèo.
Khi mọi chuyện phát triển đến mức này, dù có là kẻ ngốc cũng biết được tập đoàn Phi Vũ đã chọc tức phải một nhân vật rất lớn.
Điền Lâm Khải không thể nào không biết. Ông ta cầm điện thoại và do dự một lúc lâu trước khi bấm số của Lâm Ngọc Ngân.
Ông muốn xin lỗi Lâm Ngọc Ngân và mong Lâm Ngọc Ngân tha thứ.
Bây giờ, mặc dù Điền Lâm Khải vẫn không muốn tin rằng Lâm Ngọc Ngân đã làm tất cả. Tuy nhiên, ông ta chỉ còn có thể nghĩ đến Lâm
Ngọc Ngân. Cuộc gọi đã được kết nối, nhưng không phải
Lâm Ngọc Ngân trả lời cuộc gọi, mà là Trần Hùng. Một giọng nói rất trầm và lạnh lùng phát ra từ đầu dây bên kia.
“Điền Lâm Khải, tôi đã nói, không thể thương lượng.”
Một tiếp bụp, điện thoại di động trong tay Điền Lâm Khải trực tiếp rơi xuống đất.
Màn đêm trôi qua, bình minh ló dạng, cuối cùng, trời cũng sáng. Đêm đó, Điền Lâm Khải không rời khỏi văn phòng chủ tịch nửa bước.
Từ nửa đêm đến giờ, ông ta ngồi đây và ký liên tiếp cả chục thỏa thuận.
Công ty đã thế chấp, căn nhà của gia đình đã bản, thậm chí cả chiếc ô tô của ông ta cũng đã bán.
Ông ta phải bán đi, bởi vì hậu quả kinh khủng mà những việc tối hôm qua tạo thành, rất nhiều đối tác của tập đoàn Phi Vũ đã bị tổn thất rất lớn.
Những tổn thất này phải do Tập đoàn Phi Vũ gánh chịu.
Vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/900077/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.