Phó Xuân Yến lùi lại phía sau một bước, vẻ kinh hoảng tột độ cuối cùng đã xuất hiện trên khuôn mặt.
Cô ta cảm giác như mình sắp rơi xuống địa ngục, hoảng sợ dựng tóc gáy.
“Bác Phúc.”
Tuy nhiên, trong khoảnh khắc Trần Hùng sắp bước đến trước mặt Phó Xuân Yến, cô ta đột ngột hét lớn.
Ngoài cửa biệt thự, trong nháy mắt, có một bóng người lướt qua, nhanh như một tia chop.
Sự xuất hiện của người này khiến nhiệt độ không khí như giảm xuống mấy độ.
“Là ai vậy?”
Ngay khi ông ta bước vào, Trần Đại Lực và Lưu Trọng đã nhìn thấy.
Lưu Trọng vừa đá bay một vệ sĩ của nhà họ Phó, lúc này cau mày, ngay lập tức tóm lấy bóng người kia, sau đó tung ra một cú đấm.
Tuy nhiên, cú đấm sắc bén của Lưu Trọng đã bị đối thủ né tránh một cách dễ dàng.
Đổi lại là một cú đấm sắc bén khác.
Vut.
Cú đấm này trúng vào ngực Lưu Trọng. Cú đấm như trời giáng, Lưu Trọng chỉ có cảm giác như bị búa tạ đập vào, cả người văng ra vài mét.
“Lưu Trọng.”
Trần Đại Lực đứng bên cạnh cũng sửng sốt, rồi tung một cú đấm vào người đàn ông kia.
Đối phương lại tránh được, và một cú đá tung lên nhắm về thắng phía Trần Đại Lực.
Trần Đại Lực vội vàng đưa tay lên đỡ trước ngực.
Trần Đại Lực cảm thấy cánh tay như tê dại, cả người lùi về sau mấy bước. Cho đến bây giờ, Trần Đại Lực và Lưu Trọng đã trải qua cả một quá trình huấn luyện gian khổ, sức chiến đấu đã mạnh hơn trước rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/899988/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.