Các ông chủ lớn lượt đứng trước mặt Trần Hùng, kính cẩn lễ phép giống như là nô tài thời xưa gặp mặt bậc đế vương vậy.
Trong nháy mắt, bầu không khí trong tiệm thuốc giống như thoáng cái liền cô đọng lại. Trương Chí Khanh sững sờ, chủ hiệu thuốc cũng ngây ra đi. Hai vị đứng đầu Trương Gia và toàn bộ bảo vệ đi xung quanh đều sững sờ.
Cái này, có phải là lỗ tai của họ có vấn đề không?
Những ông lớn cấp cao của Thành phố Bình Minh ở đây đột nhiên toàn bộ gọi Trần Hùng là anh Hùng. Mà hơn nữa nhìn mấy người họ ở trước mặt Trần Hùng dáng vẻ khúm núm. Giống như sét đánh lên não hai cha con nhà họ Trương.
“Đây là xảy ra chuyện gì, Trần Hùng này không phải là đứa ăn mày đến cửa nhà họ Lâm làm rể sao? sao lại?”
Trương Gia Bảo còn đang hết sức hoang mang thì Lý Chí ông chủ thế giới ngầm của Thành phố Bình Minh đã xoay người đến bên Trương Gia Bảo.
“Bang” đá một cước, tt liền bị Lí Chí cho một đạp nằm bò trên mặt đất.
“Mày lại còn nói ông vua của Thành phố Bình Minh là ăn mày, để anh ấy ăn cơm chó. Mẹ nó, mày rốt cuộc có mấy cái mạng?”
Trương Gia Bảo hoàn toàn choáng váng mà Trương Chí Khanh một bên càng sợ tới mức run lẩy bẩy. Ông ta phẫn nộ một chẩn đá vào người của Trương Gia Bảo: “Nghiệt tử, mày đây là muốn hại chết người nhà của Trương gia hả.”
Nói xong Trương Chí Khanh vội vàng chạy đến trước mặt Trần Hùng, phốc một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/899972/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.