Độc Lang vừa nói ra câu này, bầu không khí dường như trở nên đông cứng đột ngột.
Trong lòng Lưu Khuê run rẩy sợ hãi, chuyện mà anh ta lo lắng nhất vẫn xảy ra.
Phó Xuân Yến không hề ngăn cản Độc Lang, bởi vì lúc bắt đầu cô có ý nghĩ để Độc Lang thăm dò thực lực của đám người Minh Thành.
Vừa hay nhân cơ hội này xem xem rốt cuộc đám người này được mấy cân mấy lạng.
Minh Thành ngẩng đầu lên, trong đôi mắt đen có ánh sáng lấp lánh, giọng điệu trầm thấp đến đáng sợ.
“Vì thế?”
Chỉ vỏn vẹn hai từ, dường như có một ma lực đặc biệt, làm nhiệt độ không khí bỗng dưng giảm xuống mấy độ.
Độc Lang bước một bước lớn đến, hằm hè chuẩn bị tư thế đánh nhau.
“Cô chủ của chúng tôi bỏ ra một trăm linh năm tỷ mời các người đến đây, chứ không phải xem các người giả bộ trước mặt chúng tôi.”
“Có tài cán gì thì thể hiện ra trước đi.”
Mặt Minh Thành không hề có chút biểu cảm, sắc mặt của năm người đàn em đứng sau hắn cũng không hề thay đổi.
Lúc này, người da đen kia đứng dậy.
“Anh đứng lên trổ tài ư?”
“Được.”
Độc Lang hừ một tiếng, sau đó hắn lao về phía người da đen kia.
Nắm chặt nắm đấm vung ra tư thế như sấm sét.
Ầm!
Không khí như bùng nổ, nắm đấm này của Độc Lang không phải tầm thường.
Người da đen cũng vung nắm đấm xuất kích, đúng như cách của nhà vô địch quyền anh thế giới.
Thịch!
Một tiếng va chạm nặng nề, xen lẫn với tiếng gãy của các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/899942/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.