“Cuối cùng cũng đến.”
Phó Xuân Yến điên cuồng đập tay vào cánh tay cô, đạp chết con muỗi đã hút máu no nê.
“Chỉ đường cho bọn họ.”
Đèn pin trong tay Lưu Khuê sáng lên, nó nhấp nháy có quy luật trên mặt sông.
Ở phía đối diện, một chiếc thuyền đánh cá có vẻ bình thường cũng đáp lại, rồi lái sang đây.
Cũng không biết chuyện gì đã xảy ra, khi chiếc thuyền đánh cá đến gần đây.
Có mặt ở đó, bao gồm cả Phó Xuân Yến, không khỏi cảm thấy ớn lạnh.
Cảm giác như một con tàu ma đầy chết chóc, đang tiến về phía bên này.
“Thế mà khiến chúng tôi chờ lâu như vậy.”
Giọng Phó Xuân Yến đầy phàn nàn. Từ nhỏ đến lớn, toàn là người khác chờ đợi cô.
“Hi vọng nhóm người này có thể làm tôi vừa lòng, nếu không, đừng trách tôi không khách khí với bọn họ.”
Một người đàn ông bên cạnh có hình xăm đầu sói một mắt trên ngực bước ra nói: “Cô chủ, một lát có cần tôi ra thăm dò thử bọn họ?”
Người này có biệt danh là Độc Lang, đồng thời cũng là một cao thủ mà Phó gia đã bỏ rất nhiều tiền của để bồi dưỡng.
Người đàn ông này có sức mạnh ngang ngửa với Hoàng Long, hiện giờ làm vệ sĩ cho Phó Xuân Yến.
Bây giờ kế hoạch lớn của tỉnh thành sắp bắt đầu, Phó Vinh sẽ không cho phép Phó Xuân Yến sử dụng tài nguyên của Phó gia.
Do đó, nguồn lực mà Phó Xuân Yến có thể huy động được chỉ có Độc Lang vài người.
“Được.”
Phó Xuân Yến mặt không biểu cảm gật đầu.
Lưu Khuê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/899940/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.