Câu nói này như khiến bầu không khí trung quanh trở nên cô đọng. Anh Hùng? Anh Hùng nào? Mọi người còn đang sững sờ thì Tiêu Linh Lan đã bước đến bên này. Giọng nói của cô vừa cung kính vừa kích động: “Anh Hùng, mỗi ngày tôi đều sẽ dẫn người đến đây quét tước biệt thự nơi này, bất kể khi nào gia đình anh dọn vào đây thì đều luôn sạch sẽ nhất.”
Mọi người khiếp sợ nhìn Trần Hùng, cả nhà Trương Ảnh như hóa đá. Trần Hùng chỉ khẽ gật đầu, nói: “Vất vả cho cô.”
“Không vất vả, được phục vụ cho anh Hùng là vinh hạnh của tôi.”
Trần Hùng cười, sau đó bế Lâm Thanh Thảo lên, lại kéo tay Lâm Ngọc Ngân, đi vào biệt thự.
“Cha ơi, đây là nhà mới của chúng ta hả?” Lâm Thanh Thảo hỏi. “Đúng rồi, bé Thảo thích không?”
“Dạ thích!”
Một nhà ba người Trần Hùng đi đến cổng, thấy Lưu Ánh Nguyệt và nhà Trương Ánh vẫn còn ngây ra tại chỗ. Trần Hùng cười nói: “Mẹ, mẹ làm gì vậy? Còn không mau vào nhà. Cả cô Ánh nữa, chẳng phải nhà cô vẫn muốn thổi điều hòa sao? Trong này mát mẻ lắm.”
So với biệt thự của nhà Trương Ánh ở chân núi, biệt thự giữa sườn núi được trang hoàng vô cùng quý phái. Chỉ riêng diện tích đã gấp hai ba lần biệt thự dưới chân núi, trang hoàng cũng đều dựa theo phong cách châu Âu cao cấp nhất. Bất kể là bích họa hay là ghế sofa đều dùng loại xa xỉ nhất.
“Trần… Trần Hùng, biệt thự này thật sự do con mua hả?” Lưu Ánh Nguyệt hoảng sợ đến mức nói lắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/899918/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.