“Chúng ta ngoéo tay!”
Cuối cùng Lâm Thanh Thảo cũng nở nụ cười, ngoéo tay với Trần Hùng: “Mai là thứ bảy, con muốn đi khu vui chơi, cha dẫn con đi được không?”
“Được chứ. Cha mẹ sẽ cùng dẫn con đi.”
“Lâu lắm rồi mới được đi khu vui chơi!” Lâm Thanh Thảo vui vẻ nhảy cẫng lên.
Thực ra thế giới của trẻ con chỉ đơn giản thế thôi. Chúng có thể không cần gì cả, nhưng không thể không có sự quan tâm của cha mẹ. Tâm hồn chúng đều rất yếu ớt, cho nên đừng bao giờ làm tổn thương tâm hồn ngây thơ thuần khiết của con trẻ. Trương Linh nở nụ cười dịu dàng, nói: “Bất kể anh chị bận cỡ nào thì cũng nên làm bạn với con mình nhiều một chút.”
“Tôi biết rồi, cảm ơn cô Linh.”
Trần Hùng bế Lâm Thanh Thảo về nhà. Tối hôm đó, anh nói với Lâm Ngọc Ngân về tình trạng của Lâm Thanh Thảo. Nghe xong, Lâm Ngọc Ngân cũng rất hổ thẹn. Gần đây cô rất bận rộn vì sự phát triển của công ty, thế nên đã xem nhẹ Lâm Thanh Thảo, lòng tràn đầy xấu hổ. Thế là Lâm Ngọc Ngân cũng quyết định dời công việc lại, ngày mai dẫn Lâm Thanh Thảo đi chơi một ngày.
Sáng hôm sau, gia đình ba người đến khu vui chơi cỡ lớn ở thành phố Khánh An. Hai người cùng Lâm Thanh Thảo vượt qua một buổi sáng vui vẻ.
“Cha mẹ, con muốn ngồi trên đu quay khổng lồ!” Lâm Thanh Thảo cầm kẹo bông gòn, chỉ vào đu quay khổng lồ ở cách đó không xa.
“Ừ, cha dẫn con đi.” Trần Hùng bế Lâm Thanh Thảo lên, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dien-duc-hoang/899901/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.